Sất Trá Phong Vân

Chương 652 : Pho Tượng Cự Phú (2)

Ngày đăng: 23:07 20/04/20


Rầm!



La Thanh Thanh mới bưng cục vàng lên lại rớt xuống đất phát ra tiếng trầm đục, nàng ngơ ngác nhìn thuộc hạ phụ trách điều phối hàng hóa tại Vĩnh Lưu thành.



Lại mất tích? Đây đã là nhóm thương đội thứ hai của La gia mất tích ở tái ngoại! Trong phút chốc La Thanh Thanh ngây người tại chỗ, chuyện như vậy chưa từng xảy ra trước đây.



Mã tặc tái ngoại tổ chức vì kiếm tiền, dù cướp hàng thì bình thường sẽ thả một số người trở về thông báo, yêu cầu tiền chuộc hàng hóa.



Bây giờ thương đội liên tục mất tích hai lần trong thời gian ngắn, không tìm thấy tin tức gì, càng không có mã tặc phái người đến yêu cầu tiền chuộc, không giống với trước kia.



- Sao có thể như vậy?



La Thanh Thanh nhẹ ấn màng tang đau nhức, ánh mắt lo âu nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh:



- Tỷ tỷ, hay là tìm Càn Kình . . .



Cổ Nguyệt Gia Anh khoanh tay trước ngực, biểu tình nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu, nói:



- Càn Kình đi Công Hội Thiết Tượng, tạm thời đừng quấy rầy hắn. Chúng ta đi chỗ Dong Binh dò tin tức, chờ Càn Kình trở về rồi nói hắn biết.



La Thanh Thanh thở dài. Lần trước thương đội mất tích cũng phái Dong Binh đi, kết quả Dong Binh vào tái ngoại rồi mất tích. Bây giờ có phái Dong Binh đi cũng không ích gì, nhưng đúng là không thích hợp quấy rầy Càn Kình, ít nhất chờ hắn trở về từ Công Hội Thiết Tượng.



- Đây chính là Công Hội Thiết Tượng.



Càn Kình nhảy xuống xe ngựa, ngửa đầu nhìn cửa lớn mộc mạc, một thanh đả thiết chuy to lớn treo trên cửa phòng.



Trong cửa có một pho tượng tạo hình không quá đẹp, bộ dáng nam nhân vạm vỡ, tay cầm đả thiết chuy to lớn giơ cao qua đầu, mắt nhìn gang đốt đỏ dưới chân.



Đây là?
- Đây . . . Đây là . . . Vân Tinh Chuy tùy thân của hội trưởng đại nhân!



Hàm Cường trợn tròn mắt nhìn vật nhỏ treo bên hông Càn Kình. Đây là trang sức vật bất ly thân của Vân Tinh hội trưởng đại nhân, đó là lễ vật sư phụ của Vân Tinh Huy Thăng tặng cho lão lúc vào giới từ thợ rèn trở thành Đoàn Tạo Sư. Lôi Quang Minh là đồ đệ chân truyền của hội trưởng đại nhân đều không được cầm Vân Tinh Chuy.



Càn Kình cúi đầu nhìn trang sức cây búa nhỏ treo bên hông, nói:



- Đây là Vân Tinh hội trưởng tặng cho ta.



- Tặng . . .



Hàm Cường cảm giác đầu bị người dùng chùy sắt gõ mạnh, nổ đom đóm mắt. Tối hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Rả chuyện gì? Gã vội rèn một đêm, hình như đã xảy ra chuyện gì rất quan trọng.



Rốt cuộc ra chuyện gì? Vân Tinh Huy Thăng tặng cả Vân Tinh Chuy? Hàm Cường rất muốn túm áo Càn Kình gặn hỏi. Hàm Cường dù gì cũng là chấp sự thứ mười của Công Hội Thiết Tượng, chuyện tặng Vân Tinh Chuy cho người là việc cực lớn, bản thân gã lại không biết Công Hội Thiết Tượng xảy ra chuyện gì.



- Bây giờ ta đi vào được rồi?



Càn Kình nhấc chân đi tới. Áo Lai Tháp, Hàm Cường không ngăn cản, bước sang nhường đường.



Đây chính là Vân Tinh Chuy! Vân Tinh Chuy quý giá nhất được hội trưởng đại nhân nâng niu, đặc biệt là sau khi sư phụ của hội trưởng đại nhân chết thì Vân Tinh Chuy trở thành một trong các vật cực kỳ quan trọng để Vân Tinh Huy Thăng kỷ niệm sư phụ.



Nay Vân Tinh Huy Thăng tặng cho người khác?



Hàm Cường không biết nên nói gì.



Áo Lai Tháp tò mò nhìn biểu tình kinh ngạc của Hàm Cường, lại thắc mắc nhìn bóng lưng Càn Kình rời đi, lắc đầu. Áo Lai Tháp không nhân đang kinh ngạc cái gì, cũng không biết tiểu tử này có gì để người ngạc nhiên. Dù hội trưởng đại nhân tặng lễ vật cho hắn thì cũng không đến nỗi mặc như vậy đi?



Áo Lai Tháp cười khẽ, lắc đầu. Thanh niên này ăn mặc người biết thì hiểu hắn đến yết kiến hội trưởng đại nhân, không biết còn tưởng rằng hôm nay hắn đến nhận chức hội trưởng.