Sất Trá Phong Vân

Chương 668 : Có Nên Hỏi Hay Không?

Ngày đăng: 23:07 20/04/20


Lôi Quang Minh lầm bầm:



- Lôi gia sắp thành lịch sử . . .



- Đại thúc.



Càn Kình đi hướng Mộc Quy Vô Tâm, nói:



- Lôi gia không thể giữ lại.



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc bước tới trước nhìn Càn Kình, giơ ngón trỏ tay phải lên nói:



- Một hồn binh thích hợp với ta.



- Có thể.



Càn Kình gật đầu, nói:



- Nhưng trước mắt xác suất rèn thành công của ta hơi thấp, cần chờ một lúc nữa.



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc hưng phấn gật đầu. Có hồn binh, rốt cuộc có thể nhập thánh! Tuy còn cần chờ một đoạn thời gian nhưng Càn Kình đã hứa rồi.



- Ta nói này Càn Kình . . .



Mắt to của Mộc Quy Vô Tâm xoay tròn như cô nương e thẹn lần coi mắt, không ngừng liếc trộm hồn binh rìu chiến đặt trên mặt đất gần đó.



Càn Kình khẽ thở dài:



- Sẽ cho đại thúc . . .



* * *



Mộc Quy Vô Tâm không nhúc nhích, vẫn nhìn hồn binh kia.



- Ài . . .




Tư Lạc Ngân híp mắt trừng Càn Kình, nói:



- Bị thương nặng như vậy mà còn cười?



Tư Lạc Ngân thật khó hiểu, khi Chiến Sĩ thấy Dược sư sẽ biểu hiện giống như thành chủ Lý Đức Ước Khắc, tại sao tiểu tử này . . .



- Thôi, ngươi bị thương nặng như vậy ta không so đo vấn đề này với ngươi.



Tư Lạc Ngân phất tay như xua buồn bực đi, tới gần Càn Kình, đánh giá kỹ càng.



- Cánh tay trái gãy xương đến nước này? Lại còn tay phải . . . Trong người . . . Ngươi không chết cũng không ngất? Thật bất ngờ.



Chết? Ngất? Khóe môi Càn Kình giật giật, đau thì thật là đau nhưng không đến nỗi đau ngất xỉu đi? So với Hỏa Sơn dược tề kiểu mới của Âu Lạp Lạp lão sư thì chút đau đớn này không là vấn đề lớn.



Tư Lạc Ngân ngạc nhiên nhìn Càn Kình. Trong Chiến Sĩ đa số là người rắn rỏi, Tư Lạc Ngân biết rõ điều này, nhưng bị thương cực nặng còn có thể đứng, không rên tiếng nào, không lẽ cảm giác đau của tiểu tử này có vấn đề?



Càn Kình hít hà vài lần, nhíu mày suy tư vài giây rồi nói:



- Hội trưởng đại nhân . . . Ta có mấy câu muốn nói nhưng không biết có nên nói không?



Tư Lạc Ngân nhướng mày, muốn nói gì? Không lẽ hỏi ta bao lâu mới chữa lành?



- Nếu ngươi hỏi ta bao lâu trị lành cho ngươi thì ta nói thật, bị thương nặng đến vậy cần ít nhất hai tháng.



Hai tháng!



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc tặc lưỡi. Không uổng là hội trưởng Công Hội Dược Tề Vĩnh Lưu thành, bị thương nặng như vậy mà chỉ cần hai tháng là lành?



- Ta không phải muốn hỏi cái này.



Càn Kình cười khổ nói:



- Ta muốn hỏi người bỏ Khổ Sài thảo, mật rắn Song Đầu xà, Thiết Hạnh ba mươi năm, Kiên Táo quả bảy năm chín một lần, mắt cá Quy Mục ngư . . . Người bỏ mấy thứ này vô chung làm cái gì?