Sất Trá Phong Vân

Chương 680 : Xuất phát rầm rộ (hạ)!

Ngày đăng: 23:07 20/04/20


Đấu kỹ! Không sai!



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp thậm chí quyết định mấy ngày nữa tìm thời gian mang Càn Kình đi gặp các lão sư chuyên khám phá đấu kỹ, nhìn xem có thể đính chế ra bộ đấu kỹ thích hợp cho cá nhân hắn không.



Loại chuyện này dù là bốn đại thế lực Vĩnh Lưu thành liên hợp lại cũng không làm được.



Về nghiên cứu đấu kỹ dù là gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch cũng phải thừa nhận các Chiến Tranh học viện giỏi nhất Chân Sách hoàng triều.



- Càn Kình, ngươi không có nhiều thời gian.



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp thấm thái nói:



- Ngươi không có quá nhiều thời gian lãng phí. Ngươi ở lại học viện ta có thể đi tìm các lão sư thiết kế một bộ đấu kỹ thích hợp cho ngươi nhất.



Dã Thảo đứng ngoài cửa, run bần bật, mắt toát ra lo âu. Chuyên gia Chiến Tranh Chinh Phạt học viện nghiên cứu đấu kỹ chế tạo đấu kỹ thích hợp cho cá nhân Càn Kình, điều kiện hấp dẫn người biết mấy. Dù là Chiến Sĩ huyết mạch khi gặp tình huống này rất có thể sẽ chọn ở lại học viện.



- Hiệu trưởng đại nhân.



Càn Kình lại cúi đầu nói:



- Ta vô cùng cảm tạ người xem trọng ta, nhưng bằng hữu của ta đã cứu mạng ta . . .



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp tuyệt vọng nhắm mắt lại, đã không cần thiết khuyên bảo nữa. Nếu Càn Kình đồng ý điều kiện không giúp người có ân tình cứu mạng hắn thì hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp sẽ không xem trọng hắn, nhưng nếu hắn đi . . .



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp phát hiện đây là tình huống rất buồn cười. Càn Kình không đi, hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp xem thường hắn. Càn Kình đi, vậy sẽ lãng phí thời gian.



- Không biết bạn học Càn Kình sắp đi đâu?



Khóe mắt Mộc Nột Thiên Sách liếc Dã Thảo đứng ngoài cửa, vẫn giữ biểu tình mỉm cười.



- Bằng hữu ngoài cửa của người rất nặng mùi cướp.



Càn Kình hiểu biết ánh mắt của Mộc Nột Thiên Sách, không quá tò mò đáp:




- Làm một chuyện giúp ta.



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp đá mông Hồng Triết Linh Quan, nói:



- Càn Kình sắp đi tái ngoại, ngươi hãy theo sau hắn.



- Bảo tiêu?



Hồng Triết Linh Quan nghi hoặc nhìn hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp, hiệu trưởng đại nhân chưa từng quan tâm ai như vậy, dù là huyết mạch Sư Thứu Vương đại biểu chủ lực Chiến Tranh Chinh Phạt học viện xuất chiến Tân Nhân Vương cũng không được hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp quan tâm đặc biệt.



- Không được chết, không thể phế bỏ, thuận tiện giúp ta giám thị xem hắn có biểu hiện gì. Ta càng lúc càng tò mò về hắn nhưng bây giờ không đi được.



Hồng Triết Linh Quan sờ mông bị đá xuống cây, ngẩng đầu nhìn hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp đứng trên cây. Hồng Triết Linh Quan lắc đầu nguầy nguậy, nếu huyết mạch Sư Thứu Vương biết nữ nhân này chú ý Càn Kình như vậy thì bảo đảm tên kia sẽ cảm giác lãnh địa bị xâm phạm, kéo Càn Kình lên lôi đài chơi đùa. Thật mong chờ, đã lâu không thấy Thiên Luyện Linh Quan ra tay.



- Ta nói này mèo lười.



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp ngồi trên cây đung đưa chân, nói:



- Nếu ngươi làm mất dấu thì phải biết hậu quả.



Hồng Triết Linh Quan nhún vai, ngẩng đầu, cười híp mắt nói:



- Hiệu trưởng đại nhân, ta tốt bụng nhắc nhở một câu, tư thế của người khiến ta đứng bên dưới thấy y phục không nên thấy.



Hiệu trưởng Y Sa Bối Lạp bắn ra đấu khí rơi vào mặt đất trước mắt Hồng Triết Linh Quan, nói:



- Lông còn chưa mọc đã đến đùa giỡn lão nương? Ngươi không thấy lão nương luôn mặc quần sao?



Hồng Triết Linh Quan xoay người, duỗi eo bước nhanh hướng cửa trường.



- Càn Kình? Ta nghe nói hắn còn nhảy với hiệu trưởng đại nhân, bây giờ ta âm thầm bám theo hắn sợ là Thiên Luyện sẽ tức bể mạch máu trán. Bộ dạng bình thường rất là rộng rãi, nhưng nếu ai muốn chạm vào Y Sa Bối Lạp thì hắn sẽ mất lý trí.