Sất Trá Phong Vân
Chương 842 : Tiểu thiếp
Ngày đăng: 23:08 20/04/20
Càn Kình nhớ lại mấy canh giờ, khó khăn không thua gì điêu khắc minh văn.
- Ngươi chơi Càn Kình, kỹ năng minh văn tăng kinh nghiệm đạt được danh hiệu Minh Văn Sư.
Thanh âm máy móc không có tình cảm đột nhiên vang bên tai Càn Kình, hắn mở to mắt nhìn bốn phía vặn vẹo. Cùng lúc đó giọng máy móc lại vang lên.
- Thời gian người chơi online đã hết . . .
* * *
Càn Kình ngồi dậy khỏi giường, nhớ lại mọi chuyện. Càn Kình không ngờ trong tình huống đó trở thành Minh Văn Sư, không còn là tay mơ như trước. Ma đạo khí phức tạp này không ngờ khiến Càn Kình trưởng thành rất nhiều về minh văn.
- Nên chế tạo ma đạo khí tiếp nhận thật sự.
Càn Kình nhảy xuống giường, cất mũ ma pháp, ra khỏi phòng. Càn Kình nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc cầm đấu binh, thở dài. Đi trộm, cướp thứ kia có trời mới biết lại chìm trong chiến đấu sinh tử hay không.
Nếu thật sự đánh nhau sinh tử thì có một thanh đấu binh tốt hơn nhiều. Sau khi tham gia so đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc phải cố gắng câu giờ, rèn trang bị mới cho các đồng bạn, vào phút mấu chốt bảo mệnh là hơn.
- Chiến hữu, làm gì nhìn ta như vậy?
Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Càn Kình, hỏi:
- Không lẽ ngươi muốn tặng thuốc lá cho ta?
Càn Kình đạp Đoạn Phong Bất Nhị một cước, nói:
- Mấy ngày nay có chuyện gì không?
Đoạn Phong Bất Nhị lắc người né chân Càn Kình, lười biếng đáp:
- Thì còn chuyện gì nữa? Các gia tộc tiếp tục đến nịnh bợ ngươi, à và Nguyên Tố Chi Vương, Bất Tử Quân Vương phái ma đến.
Càn Kình lười biếng vươn eo. Mục đích ban đầu đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc vào Ma tộc là vì lẻn vào gia tộc huyết mạch Bất Tử Quân Vương trộm đồ, không ngờ hành động cao điệu, trước đó có Xà hoàng Bàn Hoành Cơ trải đường sẵn khiến Càn Kình bất giác gặp nhiều chuyện và ích lợi.
- A! Đúng rồi!
Đoạn Phong Bất Nhị lớn tiếng oán trách:
- Đều là nam nhân, nguyên nguyện ý làm tiểu thiếp của chiến hữu còn ta lỡ nói hai câu ngươi đã . . .
- Mấy vị . . .
Mộc Nột Thiên Sách bất đắc dĩ nhìn đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc, nói:
- Ta mới là người bị hại được không? Ai băng bó giùm ta đi, ngươi xem bị chém suýt chết đây.
Càn Kình lấy dược cao từ đấu giới ra ném cho Mộc Nột Thiên Sách, nói:
- Có chừng có mực đi, nếu làm qua thì không tiện ăn nói bên Lưu Thủy.
- Cũng đúng.
Mộc Nột Thiên Sách nhận lấy dược cao, vừa bôi lên vết thương vừa nhìn kịch vui Thiết Khắc đối chiến cùng Đoạn Phong Bất Nhị.
Mộc Nột Thiên Sách nói:
- Ta đang suy nghĩ nha đầu Lưu Thủy sắp nhịn hết nổi rồi, cứ tiếp tục hỏi thăm khắp nơi chắc nàng sẽ tìm Ám bộ giết ta thật.
- Vậy ngươi trông chừng bọn họ, ta có chuyện bận.
Càn Kình bước ra ngoài cửa, nói:
- Chỉ cần không ra án mạng, không gãy tay gãy chân, không lộ thân phận thì tùy bọn họ.
Mộc Nột Thiên Sách nhẹ gật đầu. Ở mặt ngoài mọi người sống thoải mái trong Ma tộc nhưng sự thật có ai không chịu áp lực nặng? Khắp nơi toàn là Ma tộc, sơ sẩy một cái là tập thể đừng hòng sống! Mộc Nột Thiên Sách vì điều này mới cố gắng tìm hiểu tin tức.
Chỉ khi thăm dò tin tức Mộc Nột Thiên Sách mới tập trung mọi suy nghĩ, quên mình ở trong Ma tộc tùy thời sẽ chết.
Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc cầm vũ khí chém đối phương cũng là đang trút ra áp lực. Đặc biệt là Thiết Khắc, mấy ngày nay quay về Đọa Lạc chi thành gã luôn cố kiềm nén xúc động đi gặp công chúa Vưu Na Lạp, kiềm chế đến nỗi người ma cũng điên.