Sất Trá Phong Vân

Chương 884 : Đầu đêm triền miên (thượng)

Ngày đăng: 23:08 20/04/20


Ba hoàng tử biến mất.



Nghe tin này, đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngẩn ngơ, sao có thể như vậy? Vốn tưởng rằng ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần tranh giành lẫn nhau sẽ có một người thắng.



Nhưng hôm nay ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần cùng biến mất. Càn Kình không nghĩ ra hôm đó vì cầu thoát thân hắn ném Lộ Tây Pháp chi tâm ra ngoài đổi lấy ba hoàng tử thực lực mạnh mẽ mất tích.



* * *



- Chắc chưa chết.



Sau khi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xác định tin tức này không phải ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần cố ý tung tinh giả thì thần kinh thả lỏng, tìm một quán rượu trong một trấn nhỏ không quá phồn hoa. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ăn cơm nóng, tổng kết suy đoán.



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:



- Ta cứ có cảm giác ba người kia chưa chết.



Càn Kình uống hai hớp canh dê ấm áp dạ dày, nhẹ gật đầu đồng ý Lộ Tây Pháp Lưu Thủy suy đoán.



Ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần tuyệt đối không chết hết, nếu có một người xuất hiện thì còn bình thường nhưng bây giờ cả ba cùng mất tích. Càn Kình cảm thấy ba hoàng tử Ma tộc không chết.



- Sao cũng được.



Đoạn Phong Bất Nhị lười biếng gục trên mặt bàn, ngáp dài nói:



- Bọn họ không xuất hiện là chuyện tốt, ngày mai chúng ta có thể rời khỏi lãnh địa Ma tộc quay về tái ngoại an toàn rồi.



Tái ngoại an toàn? Nụ cười của Càn Kình có chút đắng. Tái ngoại mỗi ngày có chém giết, máu me, sinh mệnh trôi đi thế nhưng bây giờ trong mắt đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc biến thành an toàn. Xem ra tình cảnh hiện tại của mọi người quá kém.



- Về tái ngoại . . .
Giờ phút này, Càn Kình không suy nghĩ gì nữa, nếu hắn cứ từ chối thì . . .



Hai đôi môi dán nhau, hai cái lưỡi cùng múa. Hai tay Càn Kình đặt trên mông vêu, mười ngón mở ra bóp cặp mông co giãn. Bụng Càn Kình nóng lên, thân thể bắt đầu biến đổi.



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chậm rãi lùi ra sau, Càn Kình từ từ tiến tới trước. Hai người ngã xuống giường. Tay Càn Kình đi từ cặp mông lên eo thon rồi đi dần lên trên, xâm phạm gò bồng đào bí ẩn.



- A . . .



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khẽ rên mất hồn, làm phần dưới của Càn Kình nhanh chóng cứng. Tay bóp ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cởi thứ ngăn cản, làn da tiếp xúc làn da co giãn, cảm nhận hạt đậu cứng dần.



Vải áo không thể ngăn cản đôi nam nữ như đoàn lử quấn nhau, chúng nó nhanh chóng mất tác dụng rơi rụng xuống đất.



Càn Kình cảm giác vị trí Lộ Tây Pháp Lưu Thủy phun ra khí nóng, eo hổng lên trên. Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vòng qua lưng Càn Kình, bấu mạnh, móng tay bấu vào da hắn.



- Đừng ngừng . . .



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đỏ mặt nhìn Càn Kình, nói:



- Vào đi, đêm nay ta trao thân cho ngươi. Ta muốn làm nữ ma của ngươi, đừng dịu dàng với ta yêu ta đi . . . Hãy mạnh mẽ yêu ta . . .



Càn Kình khom người hôn môi hồng, eo hổng lên, cảm giác xâm nhập vào bí cảnh chưa từng tới. Càn Kình thấy môi nóng rát đó là vì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đau đớn cắn một cái.



Trong phút chốc Càn Kình cảm giác hắn khác với trước, bây giờ hắn mới là nam nhân thật sự, con đường phía trước bị kín vẫn quyết đi tới.



- Yêu ta đi . . . Càn Kình . . . Yêu ta nhiều vào . . .



Ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cọ sát ngực Càn Kình, đẩy nam tính của hắn lên đến độ cao mới. Thân thể Càn Kình cứng ngắc bản năng phập phồng.