Sất Trá Phong Vân

Chương 889 : Tới đúng lúc

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Một bàn tay to trong suốt từ trên không trung hạ xuống. Trọng lực gấp hai mươi lần hoàn toàn tập trung vào mọi người, hoàn toàn phong tỏa khí thế của mọi người.



Lực lượng trong cơ thể mọi người liên tục bạo phát, mạnh mẽ di chuyển về phía sau Càn Kình, hình thành trận thế một góc chiến đấu. Nhưng không ngờ bọn họ lại phát hiện loại trận thế này vốn phải hoàn mỹ cả về tiến công và phòng thủ, hiện tại có một cảm giác như chiếc thùng rỗng.



Trong nháy mắt, mọi người ngược lại còn cảm giác trong lực trên vai mình lại tăng thêm không biết bao nhiêu lần. Lưng cũng muốn cong xuống. Hai chân đều phải khụy xuống dưới. Khôn đấu kỹ Càn gia ở trong tay của gia chủ tùy ý thi triển, uy lực kinh người thế nào, sợ là khó có thể hình dung được.



Một chưởng không cách nào tránh né được từ trên trời cao nhanh chóng hạ xuống. Khắp mặt đất ầm ầm chấn động. Vô số cỏ dại bay lên không trung, dưới lực ép của một chưởng kia đã trực tiếp biến thành tương cỏ.



Sắc mặt Đoạn Phong Bất Nhị trắng bệch, khuôn mặt không ngừng đổ mồ hôi. Các lỗ chân long trên toàn thân đều mở ra, mồ hôi phun trào. Cả người hắn giống như vừa rơi vào trong nước được người ta vớt lên vậy.



Trong nháy mắt tốc độ di chuyển liên tục tăng lên nhanh gấp năm lần. Hình thức hồn vực ban đầu khiến Đoạn Phong Bất Nhị không chỉ tiêu hao rất nhiều đấu khí, cảm giác đau đớn giống như có từng mũi khoan xuyên vào đầu, khiến người ta không cách nào đứng thẳng. Nếu không phải có Bác Khắc Tư Lệ đỡ, sợ rằng hắn đã sớm quỳ trên mặt đất.



- Chưa nhập thánh, đã có hồn vực trước sao?



Càn Chiến Huyền nhướn lông mày lên, cái trán mở ra con mắt thứ ba!



Lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương chợt mở ra. Chân trái bước tới nửa bước dùng sức đạp xuống đất. Đấu Hồn Tinh Linh Vương cực lớn tràn ngập thiên địa. Tất cả cỏ dại xung quanh đều nằm rạp xuống mặt đất. Hắn đưa một ngón tay từ phía xa chỉ vào Đoạn Phong Bất Nhị. Không khí phía trước đầu ngón tay bỗng nhiên nổ nát. Một đấu khí có thể dung mắt thường thấy được phá không bắn ra:



- Không thể lưu ngươi lại được!
Bất tri bất giác chân mày Càn Chiến Huyền nhíu lại. Đó là trang bị gì vậy? Một đòn của mình vừa rồi, mặc dù là xuyên qua không trung, không phải tiếp xúc thực sự, nhưng vẫn tồn tại uy lực cường đại mới đúng!



Phụt!



Càn Kình há mồm lại phun ra một búng máu tươi. Liều mạng là chuyện mình không muốn làm nhất, nhưng hết lần này tới lần khác, vẫn cứ xảy ra. Chỉ lực của Càn Chiến Huyền thật sự kinh người. Hắn ra tay hoàn toàn không tuân theo bất kỳ quy luật nào, lại càng không cách nào nắm giữ được cách chiến đấu của hắn.



Đơn giản, trực tiếp, giống như không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng bất cứ lúc nào cũng khiến tạo ra ngàn vạn biến hóa. Chiến lực như vậy giống như có thể thật sự lay động các vì sao.



Càn Kình cảm giác trong nháy mắt Càn Chiến Huyền giống như biến thành một ngọn núi cao, không cách nào leo lên được, không cách nào chinh phục được, giống như một ngọn núi đâm xuyên lên các vì sao vậy.



- Ta ra tay hai lần, không ngờ không giết chết một người nào?



Càn Chiến Huyền chậm rãi giơ tay phải lên. Năm ngón tay nắm lại thành quả đấm nhẹ nhàng vung lên. Năm ngón tay bỗng nhiên mở ra ấn xuống một cái. Trong không trung, một chưởng vỗ xuống phía dưới, giống như toàn bộ vũ trụ đều bị một chưởng này thâu tóm, khiến bất cứ sinh vật nào cũng không thể tránh né.



Đấu khí trong cơ thể Thiết Khắc sôi trào. Trong nháy mắt, lực lượng huyết mạch của hắn đã đạt tới giá trị đỉnh phong. Ba đôi cánh gần phá thể lao ra trong chớp mắt. Bỗng nhiên có một đấu khí khổng lồ và uy áp từ phía sau xuất hiện. Kiếm quang lập tức bao trùm toàn bộ chiến trường. Vào giờ phút này, ánh mắt trời chiều còn sót lại cũng có vẻ không sáng bằng.



Một chưởng giống như bao trùm khắp vũ trụ, trong nháy mắt bị kiếm quang chém nát.