Sất Trá Phong Vân

Chương 91 : Chém đứt toàn bộ

Ngày đăng: 23:02 20/04/20


- Được! Ta chờ chính là câu nói này của ngươi!



Càn Kình giơ hộp đựng con dao làm bếp ra, cầm nó lên. Hắn lật qua lật lại con dao làm bếp, thả rơi xuống mặt đất, nửa chừng hắn lại đưa tay chộp lấy con dao làm bếp.



Con dao làm bếp!



Đám người vây xem đều sửng sốt. Tiểu tử này tới cửa đá bãi, làm nửa ngày lại mang đến một thanh dao làm bếp? Đầu hắn bị hỏng rồi sao?



Trong nháy mắt từ trong đám người liên tục vang lên những tiếng cười nhạo. Thậm chí không ít người còn cười ra cả nước mắt. Bọn họ đã từng gặp qua người tới phá quán, nhưng lại chưa từng thấy qua người nào tới đá bãi lại mang theo con dao làm bếp?



- Con dao làm bếp này...



Khóe mắt Lỗ Tạp Tư giật giật, nét mặt hoàn toàn không có ý cười. Bản thân hắn là thợ rèn, so với người thường vẫn có thể nhìn ra con dao làm bếp này có chút không thích hợp.



- Hôm nay, ta tùy tiện lượm được từ trong cửa hàng rèn Phất Lan Lâm một con dao làm bếp.



Càn Kình cười híp mắt, nhìn sắc mặt Lỗ Tạp Tư có chút khó coi nói:



- Nếu ta chém vỡ tất cả trang bị vũ khí trong cửa hàng rèn của ngươi, chứng minh tất cả những thứ bán trong cửa hàng rèn của ngươi là đồ dởm, gạt người!



Hắn còn chưa nói dứt lời, mọi người đã thấy trong phòng khách chợt hiện lên một đao quang chói mắt tuyệt đẹp. Càn Kình thậm chí còn không rót đấu lực vào vào, con dao làm bếp được sử dụng sắt tinh để rèn thành chém vào một thanh chiến đao nhị cấp, ma sát tạo ra những tia lửa bắn vào tinh không. Một tiếng kim loại va chạm vang lên. Chiến đao nhị cấp đã bị chém đứt.



Những tiếng cười nhạo trước đó, trong phút chốc liền dừng lại. Mọi người đều ngơ ngác nhìn nửa đoạn đao rơi trên mặt đất.
Lỗ Tạp Tư nhìn vũ khí trong phòng khách hầu như đã bị Càn Kình chém hỏng sạch, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.



- Ngươi điên rồi!



Ngực Lỗ Tạp Tư tức giận, phập phồng kịch liệt:



- Lát nữa chặt đứt con dao làm bếp của ngươi, ta sẽ đi tới cửa hàng rèn Phất Lan Lâm các ngươi, chém gãy tất cả vũ khí ở đó!



Càn Kình mỉm cười nhìn chằm chằm vào Lỗ Tạp Tư, trong lòng mơ hồ có một cảm giác sảng khoái khi được báo thù. Ngày hôm nay trước hủy đi việc buôn bán của hắn, khiến hắn càng trở nên vọng động, khiến toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên người hắn. Như vậy rất khả năng sau này hắn phải luôn ở cùng mấy người hộ vệ cả ngày lẫn đêm.



Đã nhiều ngày nay, Càn Kình vì báo thù đã từng len lén theo dõi Lỗ Tạp Tư, muốn hạ thủ chém chết hắn, loại bỏ uy hiếp có khả năng trở lại giết mình bất kỳ lúc nào. Nhưng Càn Kình lại phát hiện hắn vô cùng cẩn thận. Một lần không thành công, hắn không lập tức phái người tiếp tục ám sát, thật ra lại yêu cầu mấy tên bảo tiêu ở bên cạnh, hơn nữa trước sau đều trốn ở trong cửa hàng rèn không đi ra.



Buổi tối nhảy vào cửa hàng rèn giết người sao? Trước không nói lúc đó không có vũ khí thích hợp, chỉ riêng vọt vào cũng phải giết không ít người. Kẻ có tiền luôn thích tạo vài địa đạo gì đó ở trong nhà. Mấy tên bảo tiêu chỉ cần kéo dài thời gian một chút, sẽ để cho hắn trốn thoát. Sau này sẽ càng khó giết hắn hơn.



Cung tiễn?



Càn Kình đã từng cân nhắc qua phương thức này. Mình bắn bia có thể toàn bộ đều trúng đích, nhưng không có nghĩa là bắn người cũng có thể một mũi tên giết chết người. Hơn nữa càng khó tìm được cung tốt. Nếu muốn mình tự tay chế tạo một cây cung tốt, căn cứ vào nguyên liệu trong cửa hàng của Bố Lai Khắc, sợ rằng ít nhất cũng cần một tháng.



Nghĩ trước nghĩ sau, Càn Kình nghĩ biện pháp tốt nhất chính là ép Lỗ Tạp Tư! Sử dụng con dao làm bếp chém gãy tất cả vũ khí của hắn, hủy cửa hàng rèn của hắn, làm cho hắn phải dùng tiền tìm người tới bảo vệ. Đến lúc đó phòng thủ bên cạnh hắn sẽ giảm đi.



Ngày thường cửa hàng rèn rộng mở sáng sủa, trang bị vũ khí trưng bày chỉnh tề, ngày hôm nay lại hỗn độn đầy đất, giống như chiến trường Nhân Ma vừa trải qua một trận chiến đấu kịch liệt.