Sất Trá Phong Vân

Chương 913 : Sẽ phải hối hận?

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Nhập thánh?



Thân thể Lệnh Đông Lai bỗng nhiên rùng mình một cái. Không ngờ Mộc Quy Vô Tâm cũng nhập thánh! Đối với cường giả nhập thánh, theo bản năng Lệnh Đông Lai cảm thấy sợ hãi, khiến thân thể nhất thời cứng ngắc, tốc độ phản ứng cũng chậm lại.



Mộc Quy Vô Tâm đưa bàn tay lớn về phía trước, lập tức nắm lấy Lệnh Đông Lai trong tay, giống như bắt con gà con. Ban đầu, cho dù đối mặt với Chiến Thánh, Lệnh Đông Lai ít nhiều cũng có thể làm ra một chút phản kích. Nhưng vào giờ phút này, hắn hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.



- Quỳ xuống cho ta!



Mộc Quy Vô Tâm nắm lấy Lệnh Đông Lai thả xuống mặt đất, Càn Kình dùng một chân đá vào vị trí phía sau đầu gối hắn, trực tiếp khiến vị sứ giả Chiến Đường quỳ gối trước mộ của Lôi Địch.



Ầm! Ầm! Ầm!



Mộc Quy Vô Tâm nắm lấy đầu Lệnh Đông Lai, giống như cầm lấy một hồ lô nhỏ, liên tục khiến trán hắn va chạm với mặt đất.



- Chạy trở về Chiến Đường của ngươi đi.



Mộc Quy Vô Tâm tiện tay ném Lệnh Đông Lai ra ngoài:



- Ngày hôm nay, nể tình mọi người đều là chiến sĩ bình thường, nể tình Chiến Đường đã từng bồi dưỡng ta và Lôi Địch, ta không giết ngươi. Lần sau? Lẽ nào, ngươi thật sự cho rằng chỉ có Càn Chiến Huyền dám không để ý tới luật pháp, giết người sao?



Lệnh Đông Lai thậm chí ngay cả tự chủ rơi xuống đất cũng không làm được. Toàn thân ngã ngồi dưới đất, trượt dài mấy thước xa. Rất nhiều người đều đờ đẫn nhìn chằm chằm vào Càn Kình và Mộc Quy Vô Tâm.



Lớn mật! Đây quả thật là một đám chiến sĩ bình thường to gan lớn mật. Đối mặt với sứ giả Chiến Đường, không ngờ bọn họ lại có phản ứng như vậy.



- Chào ngươi, chào các ngươi.




- Ngươi muốn đánh với ta sao?



Càn Kình nhìn từ trên cao nhìn xuống Thiên Luyện Linh Quan, cảm thấy có chút khó hiểu. Tại sao Lôi Đình Sư Vương lại đột nhiên tìm tới cửa. Hắn không giống như trước đây, ngồi ngay ngắn ở vị trí đứng đầu Bách Chiến Bảng, đợi mình đi vào tìm hắn.



Lẽ nào, chỉ bởi vì mình nói sẽ đối kháng với Càn Chiến Huyền của Càn gia sao?



Càn Kình có phần không giải thích được. Thiên Luyện Linh Quan thật sự sùng bái Càn Chiến Huyền đến mức như vậy sao? Có người khiêu chiến Càn Chiến Huyền, còn muốn chắn ở trước cửa ải này mới được sao?



- Đánh với ngươi? Ngươi xứng đáng để đánh với đại ca ta sao?



Nộ Hống Sư Vương Lăng Phong Linh Quan đi lên phía trước, sử dụng thân hình có phần cao hơn Càn Kình, mắt nhìn xuống Càn Kình:



- Mấy ngày nay, ngươi tuyên dương rất nhiều vinh quang của chiến sĩ bình thường, mê hoặc phần lớn chiến sĩ bình thường, khiến cho bọn họ lạc khỏi bản ngã vốn có của chính mình. Ngày hôm nay, ta muốn nói cho ngươi biết, chiến sĩ huyết mạch là một ngưỡng cửa mà chiến sĩ bình thường vĩnh viễn không có cách nào vượt qua được. Chỉ có phục vụ cho chiến sĩ huyết mạch, mới là chuyện chiến sĩ bình thường nên làm.



- Phải vậy không?



Đoạn Phong Bất Nhị thong thả bước ra. Hai tay hắn khoanh trước ngực từ trên cao nhìn xuống Nộ Hống Sư Vương:



- Nói thật, ta rất muốn đánh cho ngươi một trận.



- Cái gì?



Đôi mày rậm kim sắc của Lăng Phong Linh Quan liên tục run rẩy.