Sất Trá Phong Vân

Chương 917 : Đối chiến Lôi Đình Sư Vương

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Đôi mắt chim ưng của Thiên Luyện Linh Quan tập trung vào Càn Kình, trường thương trong tay như sông dài từ trên núi cao lao nhanh xuống. Đấu Binh ưu tú trên dưới trái phải run rẩy, phát ra tiếng động còn lớn hơn cả tiếng chuông, phá không rít lên, theo thân thương lao thẳng tới, ghim chặt ba hướng thượng trung hạ trên cơ thể Càn Kình.



Đầu thương không ngừng lắc lư xoay tròn, chợt cao chợt thấp chợt trái chợt phải, làm cho không người nào có thể đoán ra được rốt cuộc một thương này sẽ đâm vào chân, vào thân, hay là vào đầu!



Đâm chân chân phế! Đâm thân mất mạng! Đâm vào đầu vỡ đầu!



Đây cũng là uy lực thật sự của trường thương. Trên chiến trường phần lớn các danh tướng sử dụng thương cũng chính vì nguyên nhân này! Một thương, một ngựa, phá thành hủy trại!



Trường thương dài mấy thước ở trong tay Thiên Luyện Linh Quan giống như có sinh mạng. Một thương đâm tới, hiện ra quang mang rực rỡ trăm hoa đua nở, quỷ khóc thần gào mang theo sát khí vô hạn, huyết quang chói mắt đều lập lòe ở trong đó!



Đối mặt với một thương có uy thế như thế, bất kỳ cường giả nào có thực lực dưới nhập thánh gần như sẽ đều chọn động tác tránh né đầu tiên. Tránh khỏi một thương dung hợp giữa sát khí đẫm máu và sát ý chém giết trên chiến trường của Thiên Luyện Linh Quan .



Nhưng kết quả tránh né là cái gì?



Trường thương trong tay Thiên Luyện Linh Quan liên tục biến hóa như sông dài lao nhanh, hóa thành thác nước từ trên núi cao lao xuống mang theo lực đạo của ngàn vạn quân, liên miên không dứt. Trong công kích như vậy, không còn có bất kỳ cơ hội xoay người nào!



Một khắc khi một thương này phóng ra ánh sáng chói lòa, trong đầu gần như tất cả cường giả ở đây đều dần hiện ra cảnh tượng Càn Kình dùng chưởng chém chết Lăng Phong Linh Quan trước đó.



Không hổ danh là nhân vật đứng đầu trong Bách Chiến Bảng của học viện Chinh Phạt! Trong đầu mọi người dâng lên một sự tán thưởng.
Keng...



Đao thương giao kích, ma sát va chạm bắn ra vô số tia lửa rực rỡ, còn đẹp hơn cả pháp quá được bắn trong lễ chào mừng của quốc gia. Sát ý hung bạo phát ra rét lạnh, khiến những người vây xem cảm thấy sau lưng toát ra mồ hôi lạnh.



Trường thương này giống như một con trăn lớn thoáng cái đã uốn lượn giống như trăng rằm. Khí thế phát ra đang lao nhanh đã bị hoàn toàn chặn đứng.



Chân Thiên Luyện Linh Quan căn bản không cách nào bám được xuống mặt đất. Thân hình hắn bay ngược ra sau, để lại trên mặt đất hai vết tích rất dài. Trong nháy mắt, chỗ hổ khẩu còn bắn ra máu tươi.



Răng rắc!



Tiếng động vang lên. Nhưng đó không phải là tiếng xương gãy, mà là tiếng Đấu Binh trường thương kia bị gãy! Nếu như không phải là so đấu binh khí, Đấu Binh đã chịu phần lớn uy lực, mà là so đấu quyền cước, sợ rằng xương Thiên Luyện Linh Quan có gãy cũng đã là may mắn.



Tuy rằng ba Đấu Hồn lơn này chỉ vừa được ngưng luyện thành công, nhưng số lượng và chất lượng lại không hề thua kém chút nào so với Thiên Luyện Linh Quan. Siêu hư hồn mạnh mẽ bám thân càng nâng cao cảnh giới lực lượng trong cơ thể. Hơn nữa trước uy lực của đấu kỹ tinh thần không tên và hồn vực bạo lực, cho dù là bán thánh cũng sẽ chọn tránh né, chứ không phải là liều mạng.



Dù thế nào, Thiên Luyện Linh Quan cũng không nghĩ ra Càn Kình vừa rồi cùng Lăng Phong Linh Quan đối chiến, nhìn như đã phóng ra toàn bộ con bài chưa lật, hóa ra lại cất dấu con bài chưa lật như vậy.



Chỉ một đòn vừa rồi, Thiên Luyện Linh Quan đã bị thương phải bại lui,.