Sất Trá Phong Vân
Chương 928 : Đệ nhất hào khí Bách Chiến Bảng
Ngày đăng: 23:09 20/04/20
- Thật ra, rất đơn giản! Càn Kình đã giết chết Thiên Luyện Linh Quan, trở thành người đứng đầu trong Bách Chiến Bảng. Ta nghĩ mười người đứng đầu Bách Chiến Bảng, ngoại trừ sư vương ngủ say không có ở đây ra, chắc không ai sẽ chịu phục thứ hạng này của hắn chứ?
Thái Thản Thiết Mạc hoàn toàn không che giấu suy nghĩ của mình gật đầu một cái. Bản thân mình cũng là một người luôn tích cực rèn luyện, chuẩn bị khiêu chiến với Thiên Luyện Linh Quan bất kỳ lúc nào. Nhưng không nghĩ tới, mình lại bị Càn Kình giành khiêu chiến trước.
- Cho nên, ta nói với Càn Kình, nếu như ngươi không sợ phiền phức, mỗi ngày tiếp nhận khiêu chiến của mười người đứng đầu. Nếu như ngươi thấy phiền phức...
Mộc Nột Chân Sách khẽ mở chiếc quạt giấy trong tay ra, nhẹ nhàng phe phẩy, khiến mái tóc dài của hắn thoáng tung bay:
- Dứt khoát, mời tất cả mười chiến sĩ đứng đầu tới, đánh một lần duy nhất với tất cả là được rồi. Cho nên, hắn đã áp dụng lời đề nghị của ta.
- Hắn muốn xa luân chiến sao?
Thái Thản Thiết Mạc hừ lạnh một tiếng:
- Ta sẽ không cần chiếm tiện nghi này của hắn!
- Không không không. Hắn không cần phải xa luân chiến.
Mộc Nột Chân Sách khoát cánh tay:
- Hắn muốn một mình đánh với một đám các ngươi, một lần đánh xong sẽ tiết kiệm phiền phức.
- Một lần đánh với một đám?
Thân thể Thái Thản Thiết Mạc có phần chấn động. Hắn nhìn chằm chằm vào Mộc Nột Chân Sách, trong mắt lớn như mắt trâu lộ ra chiến ý và phẫn nộ. Lực lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể phát ra!
Trên lôi đài, cách đó không xa, hai học viên hệ chiến sĩ mặc áo giáp giáp đang giao đấu so tài. Từng tiếng quyền cước va chạm vào nhau phát ra. Hiển nhiên bầu không khí tranh đấu của hai bên đã đạt đến cao trào.
Phần Đồ Cuồng Ca thấy hai người đang giao đấu trên lôi đài, hắn khẽ cười chỉ lắc đầu không nói gì.
Nếu như mình không phải cùng Càn Kình chạy loạn khắp nơi, gặp được những cuộc đấu lần nào cũng gần như sẽ phải chết, trải qua vô số nguy hiểm, tự mình bị các loại vết thương nặng, có thể mình cũng sẽ giống như những học viện đang đứng xem chiến ở phía dưới lôi đài cho rằng hai người phía trên lôi đài kia đang đánh nhau rất ác liệt. Hẳn là mình cũng sẽ giống như các học viên đó, rất hăng hái lớn tiếng không ngừng trầm trồ khen ngợi hai người phía trên lôi đài.
Nhưng hôm nay, Phần Đồ Cuồng Ca tối đa chỉ có thể thoáng tươi cười cổ vũ cho hai học viên đang hăng hái giao đấu trên lôi đài kia một chút mà thôi.
Đối chiến như vậy chỉ có một chút sát khí va chạm, ít tới mức thậm chí khiến người ta khó có thể cảm giác được. Thoạt nhìn giống như đám tiểu hài tử chơi với gia gia.
A?
Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên lại cười tự giễu cợt mình. Thật không nghĩ tới, mình ra ngoài chỉ trong một thời gian một năm ngắn ngủi, lại thật sự trưởng thành nhiều như vậy. Rõ ràng này tất cả những người trên lôi đài kia đều cùng tuổi với mình, thậm chí có lẽ trong số những học viên đứng xem cuộc chiến phía dưới lôi đài còn lớn tuổi hơn mình một chút, nhưng ánh mắt hai bên đã là hai cảnh giới hoàn toàn khác xa nhau.
Ầm!
Trên lôi đài lại vang lên một tiếng động khẽ. Một học viên bị đá trúng một cước vào ngực, liên tục lui về phía sau mấy bước, sau đó ngã xuống khỏi lôi đài. Hắn giơ tay lên, xoa phần ngực bị đạp vỡ lớp giáp phòng ngự, đứng dậy nói:
- Ngươi thắng. Nhưng đến cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, thời điểm chúng ta lại gặp nhau lần nữa, ta nhất định sẽ thắng ngươi.
Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương sao?
Phần Đồ Cuồng Ca ngẩn người ra. Mấy ngày này có quá nhiều chuyện phát sinh, khiến mình thậm chí đã quên mất còn có chuyện cuộc tranh tài Tân Nhân Vương này.