Sất Trá Phong Vân

Chương 932 : Không nên khinh thường

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Sự trợ giúp đến từ gia tộc huyết mạch rắn chín đầu, hơn nữa còn là sự trợ giúp rất lớn.



Không chỉ có gia tộc huyết mạch rắn chín đầu giúp đỡ, các nghiệp đoàn lớn đều sớm phái người đến đây tiến hành hỗ trợ.



Lúc đầu, Kha Lỵ Tư Đinh còn cảm thấy kỳ quái, vì sao các thế lực lớn đều đến đây hỗ trợ, tiến hành chỉ đạo. Nhưng hiện tại xem ra, tất cả rõ ràng là do Xà Hoàng ở phía sau điều khiển, liên lạc.



Cơ hội, có đôi khi chính là chuyện trong nháy mắt.



Kha Lỵ Tư Đinh thở dài, mình phải nắm lấy. Sau khi Đạt Khắc bị đả kích, trước sau vẫn cho rằng chỉ có đi theo chiến sĩ huyết mạch mới có thể có ngày ra mặt, bỏ qua tất cả những điều mình đã từng kiên trì.



Chỉ cần kiên trì thêm vài ngày là thành công!



Kha Lỵ Tư Đinh không nhịn được thở dài. Nàng thở dài vì Đạt Khắc đến từ cùng một học viện, khi sắp tới thời khắc ánh sáng rạng đông xuất hiện, hắn lại đột nhiên buông tha.



Lợi Trát Qua liều mạng dụi mắt. Hắn sớm biết rằng trong trận chiến đấu này Hoắc Nhĩ Thiết có thể sẽ rơi vào khổ chiến. Hắn sớm biết rằng Phần Đồ Cuồng Ca đã trở nên cường đại. Nhưng hắn lại không ngờ người này lại trở thành cường đại tới như vậy? Người này đã từng bị Hoắc Nhĩ Thiết tùy ý đánh, không ngờ ngày hôm nay lại biến thành kẻ tùy tiện đánh người khác.



- Lúc đầu, ca ca ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ mới đánh thắng được đại ca của ta. Tương lai ở trong cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, ta sẽ hoàn toàn gạt bỏ hết những vinh quang của gia tộc họ Hoắc các ngươi!



Phần Đồ Cuồng Ca lại không để ý tới nhìn tới Hoắc Nhĩ Thiết đang nằm trên mặt đất vẫn còn tỉnh táo, không thật sự hôn mê. Hắn xoay người nhảy xuống khỏi lôi đài đi về phía trước. Cuối cùng hắn dừng lại ở trước mặt Lợi Trát Qua:



- Ngươi… cũng muốn đánh với ta sao?



Thân thể Lợi Trát Qua giống như con rắn trườn sang một bên, chừa lại một lối đi cho Phần Đồ Cuồng Ca.



Phần Đồ Cuồng Ca bình tĩnh tiêu sái ra khỏi học viện chiến tranh Chinh Phạt. Trong lòng hắn có một cảm giác dường như mình đang ở trong mơ. Hoắc Nhĩ Thiết kia đã từng cường đại giống như một ngọn núi lớn ở trước mặt mình như một ngọn núi lớn, không ngờ hôm nay lại yếu ớt như vậy? Mình đứng ở đó bất động mặc cho hắn đánh, cuối cùng không ngờ tay của đối phương bị gãy xương?



Chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng Hoắc Nhĩ Thiết, chiến sĩ huyết mạch đã từng một quyền đánh ngã mình, hôm nay lại yếu ớt giống như một khối đậu hũ.



Cảm giác thật giống như đang nằm mơ!



Phần Đồ Cuồng Ca biết rất rõ tất cả những điều này đều là sự thật, lại có chút không dám tin tưởng. Không ngờ trong lúc bất tri bất giác mình đã trở nên cường đại như vậy. Suốt cả thời gian dài nhìn đám người Càn Kình càng đánh càng hăng, lại không ngờ mình cũng bất giác tăng lên nhiều như vậy.



- Có thể. Ta thật sự có thể...



Tuy Phần Đồ Cuồng Ca vẫn rất cố gắng, nhưng bởi vì nhìn tốc độ đám người Đoạn Phong Bất Nhị tăng mạnh lên, tâm tính không tránh khỏi có chút dao động. Nhưng sau tmột trận chiến vừa rồi, tâm tình vốn đang dao động đã trở nên kiên định trở lại.



Chỉ cần có thể hấp thu được càng nhiều tinh hoa chi tâm của Lộ Tây Pháp, đột phá tiến vào giai đoạn đấu tâm hoàng kim...



Phần Đồ Cuồng Ca bắt đầu hiểu rõ, đấu khí Đại Chân Kim có tính chất đặc biệt. Nó có thể khiến đấu khí không chỉ trở nên tinh thuần, hơn nữa còn kiên cố dị thường. So với cùng cấp bậc, sợ rằng cũng không có mấy người có thể có thể dùng đấu tâm cô đọng đấu khí đến mức kiên cố như vậy.



Nếu như tiến vào trong giai đoạn đấu tâm hoàng kim, đấu khí chỉ càng thêm cô đọng lại, thậm chí gần như có thể trở thành thể rắn!




- Hai người cứ trò chuyện. Ta còn có chút việc phải làm.



Phần Đồ Hưng Vũ thấy Càn Kình rời khỏi, vẻ mặt có phần giận dữ nói:



- Cuồng Ca, rốt cuộc ngươi đã gặp phải chuyện gì vậy? Ta nhớ thời điểm ngươi rời nhà ra đi, ngươi là một người rất tự chủ. Tại sao hôm nay lại nghe theo sự sai khiến của người khác như vậy?



Phần Đồ Cuồng Ca sửng sốt một chút. Mình vẫn duy trì là chính mình. Mình nghe theo sự sai khiến của người khác từ khi nào chứ? Về điểm này, ở trong đoàn thể nhỏ, mọi người trước sau vẫn duy trì một sự ăn ý, chính là không can thiệp vào quyết định và tư tưởng của người khác.



- Còn làm ra vẻ mặt như vậy sao?



Phần Đồ Hưng Vũ chỉ về hướng Càn Kình vừa rời đi nói:



- Vừa nãy ta hỏi ngươi, thực lực của ngươi làm sao lại tăng lên nhanh như vậy? Nếu là trước đây, ngươi đã sớm trực tiếp trả lời ta! Nhưng vừa nãy, đầu tiên ngươi lại nhìn về phía Càn Kình, trưng cầu ý kiến của đối phương.



Vì cái này sao?



Phần Đồ Cuồng Ca khẽ cười. Lục thúc của hắn cái gì cũng tốt, thậm chí thương yêu mình còn hơn cả yêu thương con của người. Nhưng Lục thúc chỉ có một chút khuyết điểm. Về phần khuyết điểm này, gia gia Phần Đồ Lãng cũng đã nhiều lần nói hắn. Nhưng xem ra hiện tại hắn vẫn không có chút thay đổi nào.



Lục thúc luôn cho rằng mình là người đứng đầu trong các chiến sĩ bình thường! Đây là tư tưởng luôn duy trì trước sau như một của Phần Đồ Hưng Vũ. Hắn có thể đặc biệt hòa ái đối với chiến sĩ bình thường khác, nhưng trong lòng luôn cảm giác mình xuất sắc hơn người.



Gia gia Phần Đồ Lãng đã từng nói qua rất nhiều lần, đây là một loại tư tưởng không chính xác. Thế gia Phần Đồ chẳng qua được chiến sĩ bình thường đẩy đến một cao độ, nhưng không phải thật sự bao trùm ở trên các chiến sĩ bình thường khác.



- Thế nào? Nói không ra lời sao? Đừng quên, thời điểm ngươi vừa mới rời nhà, còn có danh hiệu là Hổ Cuồng Ca!



Phần Đồ Hưng Vũ nặng nề hừ một tiếng. Hắn thật sự có cảm giác hận không thể rèn sắt thành thép, nhìn chằm chằm vào Phần Đồ Cuồng Ca. Mấy ngày nay, hắn vẫn nghe bên ngoài đồn đại, còn tưởng rằng Phần Đồ Cuồng Ca thu nhận Càn Kình làm người hỗ trợ, mới có thể dẫn theo người hỗ trợ đi khắp nơi. Hắn không nghĩ tới...



Hổ Cuồng Ca?



Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác cái danh hiệu này nghe giống như là chuyện xa xôi đã xảy ra từ mấy trăm năm trước vậy. Hôm nay nghe lại, hắn cảm thấy vô cùng châm chọc.



Hổ Cuồng Ca? Khi đó giống như mèo thì đúng hơn, chứ hổ gì? Chỉ là một cái thùng rỗng không có hình thái không tinh túy mà thôi. Vậy mà cả ngày còn tự cho mình là thú vương.



- Lục thúc, ta biết ngài tốt với ta. Ta cũng biết ngài có sự vinh quang và kiêu ngạo của thế gia Phần Đồ. Chúng ta tôn trọng ngài. Nhưng...



Sắc mặt Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên nghiêm túc. Ngay cả giọng nói cũng biến thành nặng nề một cách dị thường:



- Mong Lục thúc không nên khinh thường bằng hữu của ta, càng không nên sỉ nhục bằng hữu của ta.



Phần Đồ Hưng Vũ cảm thấy bất ngờ nhìn Phần Đồ Cuồng Ca. Trong đôi mắt hắn chợt lộ vẻ thương tâm.