Sất Trá Phong Vân

Chương 955 : Cạm bẫy đáng sợ nhất

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Từng đạo Đấu Hồn màu xám tro đặc biệt xa xôi, lại được khí tức vô tận của biển cát cổ hoang che giấu, khiến người ta căn bản rất khó nhận thấy được.



- Đây là...



Càn Kình cùng Mộc Nột Chân Sách liếc mắt nhìn nhau. Cả hai đều thấy được sự khiếp sợ trong đôi mắt đối phương.



Vong linh! Hơn nữa không chỉ là một vong linh, mà là một đội quan vong linh khổng lồ không gì sánh được!



Quân đội không phải chỉ tấn công một mặt. Nó trực tiếp tạo thành một vòng tròn thật lớn, từ phía xa bao vây hoàn toàn cả ngọn núi lớn lại, không để lọt một lỗ thủng nào khiến người ta có thể chui ra được.



Bị bao vây!



Trong nháy mắt, Càn Kình đã hiểu rõ được rất nhiều chuyện. Những vong linh này tuyệt đối không phải đi ngang qua đây. Mục đích bọn họ làm như vậy chỉ có một! Đó chính là bao vây đám người của mình!



- Đệ đệ thân ái của ta, chào ngươi...



Trong thân thể Thiết Nam đột nhiên vang lên một âm thanh khác thường. Nhất thời âm thanh này đã thu hút sự chú ý của Càn Kình và Mộc Nột Chân Sách. Thiết Nam tò mò nhìn thân thể mình. Vừa rồi không phải là do mình nói chuyện.



- Tam ca?



Mộc Nột Chân Sách nghe thấy, liền nhận ra chủ nhân của âm thanh này. Lông mày hắn nhíu lại, lộ ra sự thù địch sâu sắc. Lúc này nghe được giọng nói này, tuyệt đối không phải là điềm tốt lành gì.



- Là ta, Lục đệ thân ái. Vong linh thú vị không? Cảm giác khi bị vong linh bao vây xung quanh thế nào?



Trong giọng nói của Tam hoàng tử đầy vẻ đắc ý:




- Ha hả, ngươi gặp phải Càn Kình, biểu hiện bên ngoài thoạt nhìn dường như vận khí của ngươi đã trở nên tốt hơn, nhận được rất nhiều sự thăng cấp nhanh hơn bất kỳ thời điểm nào trước đây. Nhưng ngươi không biết những điều ngươi mất lại càng nhiều hơn!



Trong giọng nói Tam hoàng tử tăng thêm vài phần xem thường:



- Ngươi bị mất đi sự vô tình, tăng thêm cảm tình! Trước đây, ngươi tuyệt đối sẽ không giống như hôm nay, biết rõ có thể sẽ gặp phải nguy hiểm, biết rõ là cạm bẫy, còn muốn bước chân vào!



- Chí ít, ngươi biết phía trước là nguy hiểm là cạm bẫy, ngươi sẽ tránh xa, lựa chọn không tham dự.



Trong giọng nói của Tam hoàng tử chỉ còn lại sự xem thường:



- Nhưng lần này không ngờ ngươi lại lựa chọn tiến vào! Điều này nói rõ, tình cảm của ngươi đã có sự thay đổi. Làm hoàng tử, hoàng đế bệ hạ tương lai, chỉ cần có chút động tình ngươi đã thua! Cho nên, lúc trước khi ta lập ra kế sách này, ta đã biết kết cục cuối cùng giữa hai bên chúng ta ai sẽ thắng.



Mộc Nột Chân Sách kinh ngạc nhìn vào vị trí đai lưng của Thiết Nam.



Đúng vậy! Nếu là mình trước kia, khi gặp phải loại chuyện như vậy trước tiên sẽ lựa chọn rời khỏi. Nhưng lần này không ngờ mình lại lựa chọn tiến vào. Hơn nữa đến tình trạng như bây giờ, mình lại hoàn toàn không cảm thấy hối hận chút nào.



- Đệ đệ thân yêu, ngu xuẩn của ta. Hiện tại ngươi đang hối hận sao? Đáng tiếc, hối hận thì đã muộn...



- Ta… không hối hận.



Mộc Nột Chân Sách cắt ngang lời nói của đối phương, nhất thời khiến cục diện có chút trầm mặc.



- Không hối hận sao? Ngươi dự định tiếp tục đi vào con đường tối tăm như vậy sao? Hay ngươi chỉ mạnh miệng nói như vậy mà thôi? Hiện tại ta cho ngươi biết hai tin tức tốt. Tin tức tốt thứ nhất là nhị ca dẫn một đội quân, đang ở gần biển cát cổ hoang. Nếu như ngươi có thể xông ra, hắn tất nhiên sẽ bảo vệ ngươi.