Sất Trá Phong Vân

Chương 962 : Sáu con mắt

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Mắt Hải Thanh Nhi nhìn xuống Càn Kình đang ở trên mặt đất tiến lên đột phá rất nhanh, nàng không lập tức phát ra bất cứ mệnh lệnh gì. Giữa hai lông mày có thêm một phần nghi ngờ và trầm tư suy nghĩ.



Sau mấy giây ngắn ngủi, Càn Kình lại xông tới, rút ngắn khoảng cách. Hải Thanh Nhi đột nhiên ngẩng đầu lên. Một tia tinh thần xa xôi hóa thành tia chớp, trực tiếp đánh vào đến nàng khiến chỗ dấu hoa văn hoàng hậu vong linh của nàng lóe sáng.



Giờ phút này, trên bầu trời xuất hiện ba đôi mắt dài hẹp. Ba đôi mắt này xếp theo thứ tự chồng lên nhau, giống như sáu con mắt có thể nhìn thấu tất cả, có thể nhìn thấu trời, nhìn thấu đất, nhìn thấu tất cả chân lý trong thế gian.



Mắt màu xám, không có thần thái, lại tràn ngập khí tức vương giả cao cao tại thượng, giống như chuyển kiếp vạn lần, đã từng là chúa tể trong thiên địa muốn lại một lần nữa nắm lấy mảnh thiên địa này vào trong tay.



Mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Càn Kình, trong miệng Hải Thanh Nhi phát ra mệnh lệnh khiến tất cả vong linh, bao gồm cả Càn Kình cũng có thể nghe hiểu được.



- Vật thí nghiệm tốt, bắt sống.



Mệnh lệnh vừa kết thúc, ba đôi mắt kia không biến mất, nó vẫn lơ lửng ở trên trời cao, vô cùng bình tĩnh. Ánh mắt hoàn toàn không có chút cảm xúc nào, nhìn xuống đại quân vong linh trên mặt đất đã bắt đầu hành động.



Đại quân vong linh trước sau luôn đứng yên, nhưng sau khi sáu con mắt trên trời ra mệnh lệnh, chúng bắt đầu di chuyển!



Bọn chúng di chuyển cũng rất lặng lẽ, cũng có loại chiến ý ngẩng cao đầu. Tất cả hành động trầm mặc càng khiến người ta cảm nhận được một sự uy nghiêm nói không nên lời. Dường như bọn họ chỉ vừa khẽ động, sẽ hóa thành cơn lũ không gì có thể ngăn cản nổi, có thể dễ dàng quét ngang toàn thiên hạ.



Vong linh còn chưa đi tới sát người, Càn Kình đã cảm giác được áp lực nặng nề. Áp lực này giống như có thể ép khiến mặt đất nứt thành những khe rãnh thật lớn, giống như không khí đều phải cô đọng lại hóa thành cục sắt, tới ngăn cản phía trước đường đi của Càn Kình.



Áp lực, áp lực trước nay chưa từng thấy! Mặc dù là khí đối mặt Càn Chiến Huyền Càn Kình cũng chưa bao giờ cảm thấy áp lực như vậy! Đây không phải là đối mặt với một người, cũng không phải đối mặt với một đám người, mà là đối mặt với một đội quân thật sự! Một đội quân hoàn toàn không sợ chết, không biết cái gì gọi là khiếp sợ.
Những vong linh xông lên phía trước nhất hoàn toàn thật bất ngờ khi chiến đao của Càn Kình lại phát ra đao uy hung bạo như vậy. Chỉ có điều đao khí sắc bén vừa rồi đã gần như hoàn toàn xé nát vài vong linh đi trước.



Thế đao... không thể đỡ!



Rơi vào tử chiến, trái lại tâm tính Càn Kình hoàn toàn buông lỏng, đạt tới trạng thái chưa bao giờ có.



Đoàn chiến? Quần chiến?



Càn Kình không biết đã đánh bao nhiêu lần, nhưng phần lớn là ở trong thế giới vô tận, phần lớn vẫn là chiến đấu nhưng không chết, nên kinh nghiệm có tích lũy được, chỉ có điều tâm tình trước sau không thật sự đạt được đến đỉnh phong.



Giờ phút này, Càn Kình cuối cùng đã tiến vào tâm trạng chưa bao giờ có. Kết hợp giữa cẩn thận và kinh nghiệm với nhau, Càn Kình bạo phát ra lực sát thương kinh người mà ngay cả bản thân hắn cũng chưa từng nghĩ tới. Trong vòng trăm thước vuông, dường như đều rõ ràng như vậy. Nhất cử nhất động của bất kỳ vong linh nào, bất kỳ khí lưu xoay tròn nào, thậm chí cát vàng dưới chân lưu chuyển, cũng chạy không thoát khỏi cảm xúc chiến đấu.



Từng hàng ma pháp được tăng cường trên người của các chiến sĩ vong linh. Từng đạo ma pháp lại bay lên trên cao. Những nguyên tố ma pháp kia đang không ngừng dao động, dường như muốn hình thành một lồng giam đặc biệt, nhưng lại không phải là lồng giam thực thể.



Ma pháp trọng lực? Càn Kình chém một đao lên vong linh, vừa cảm ứng được ma pháp trọng lực lớn gấp mười lần từ trên đỉnh đầu này ầm ầm đè xuống!



Ầm ầm!



Lại một lần nữa, cát vàng bắt đầu từ trên bầu trời rơi xuống hình thành mưa cát. Mặt cát vàng đều sụp xuống.