Sất Trá Phong Vân

Chương 991 : Hồn vực ẩn nấp

Ngày đăng: 23:09 20/04/20


Đây là lời ghi chép của chiến sĩ huyết mạch mạnh nhất trong hai đại xạ thuật. Càn Kình cũng luôn cho là như vậy, đồng thời tự tin không có bất kỳ sự ngụy trang và ẩn nấp nào mà mình không thể phát hiện ra được.



Hôm nay, Càn Kình phát hiện bất kể mình cố gắng thế nào, vẫn không có cách nào phát hiện ra được bóng dáng của Thiết Khắc. Hắn giống như đã thật sự hoàn toàn biến mất.



Đây là uy năng của hồn vực ẩn nấp!



Lần đầu tiên Càn Kình cảm giác được sự đáng sợ của hồn vực hoàn chỉnh. Hồn vực của Thiết Khắc không chỉ có thể sử dụng cho chính mình, còn có thể có tác dụng trên người của các bằng hữu.



- Oa ha ha ha ha ha... Tiểu thiếp! Đây là hồn vực của ngươi sao! Sau này bằng hữu đi rình xem mỹ nữ, đành phải nhờ vào ngươi vậy!



Đoạn Phong Bất Nhị hưng phấn liên tục hét to:



- Hồn vực ẩn nấp! Quá tuyệt vời! Đây tuyệt đối là công cụ rình xem...



Giọng nói của Đoạn Phong Bất Nhị đột nhiên biến mất. Hiển nhiên không phải vì hắn quá hưng phấn, mà dừng giọng nói quái dị của mình. Chắc hẳn Thiết Khắc trực tiếp sử dụng năng lực cường đại hơn của hồn vực ẩn nấp, trực tiếp loại bỏ âm thanh chói tai của người đồng hành này.



Đoạn Phong Bất Nhị hưng phấn lớn tiếng gầm thét, rất nhanh lại phát hiện chính mình cũng không nghe được tiếng mình kêu gào. Sau khi thử kêu gào thêm vài tiếng cuối cùng hắn đành tạm thời trở nên đàng hoàng, dứt khoát đốt một điếu thuốc lá, nhàn nhã hưởng thụ sự yên bình chỉ trong chốc lát này.



Càn Kình quan sát hoàn cảnh chung quanh. Thiết đẹp trai không hổ danh là Thiết đẹp trai. Tuy rằng lúc mọi người động thủ sát phạt cũng sẽ không có một người nào nương tay, nhưng trong đó người dứt khoát nhất, tuyệt đối sẽ không chút nào do dự suy nghĩ nhiều, chính là Thiết đẹp trai.
Ở thời đạ hoàng tộc Chân Sách và Ma tộc chinh chiến liên miên, không có một chiến sĩ... Thậm chí không có một nam nhân nào không muốn đạt được chiến lực cá nhân cường đại. Cho dù là hoàng tử cũng không thể chống lại mê hoặc vô tận này.



Càn Kình cảm giác lực lượng trong cơ thể mình đáng lẽ đã sớm đạt đến thực lực đỉnh phong dưới nhập thánh, nhưng vẫn đang không ngừng tăng lên, chân mày khẽ nhíu lại. Không phải đã đạt tới cực hạn rồi sao? Tại sao vẫn có thể tiếp tục tăng lên như vậy?



Cực hạn? Rốt cuộc cái gì là cực hạn? Cực hạn, rốt cuộc là do người nào quy định ra giới hạn cực hạn này?



Trong đầu Càn Kính xuất hiện một suy nghĩ những ngôi sao vô tận trên bầu trời kia, phần cuối cùng của bầu trời sao là ở chỗ nào? Nó có điểm cuối cùng hay không? Nếu như nó có điểm cuối cùng, như vậy bên ngoài điểm cuối cùng đó lại là cái gì?



Vô số ý niệm hiện lên ở trong đầu Càn Kính. Đấu khiếu trong cơ thể hắn giống như đang phát sinh biến hóa kỳ quái. Nếu như nói trước đây đấu khí đều đến từ trong đấu khí hải và Đấu Hồn, chứa đựng đấu khí ở trong đấu khiếu, ngày hôm nay đấu khiếu lại bắt đầu tự mình sinh ra đấu khí.



Cảm giác này giống như ngôi sao trong đám các sao, đều tự mình phóng ra ánh sáng, chứ không phải đi mượn ánh sáng từ những vị trí khác mới có thể lập lòe ra phát sáng.



Ngôi sao sinh tử ấn nối liền với đấu khiếu và hoạt đấu khiếu đang sử dụng phương pháp hít thở rèn sắt tử, giữa chúng mơ hồ có sự chấn động. Đấu khiếu tự động sinh đấu khí, lại quay về quỹ đạo bên trong sao sinh tử ấn.



Phần sinh trong sao sinh tử ấn nhất thời có cảm ứng. Trên mặt ấn cực lớn chớp động vô số những tinh quang nho nhỏ. Chúng giống như từng vì sao nho nhỏ. Trong đấu mạch sinh tử, một trăm lẻ tám đấu khiếu đều lần lượt phóng ra một luồng ánh sáng đấu khí đưa đến trong sao sinh tử ấn.



Trên mặt sao sinh tử ấn này lập tức xuất hiện hai trăm mười sáu điểm ánh sáng đặc biệt rõ rang. Chúng sắp thành hàng giống hệt như đấu khiếu xếp hàng trong cơ thể Càn Kình.