Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần

Chương 40 :

Ngày đăng: 19:30 20/04/20


Dù cho ở trên weibo có suy đoán như nào, ngoại trừ điểm xuất phát khác nhau, fan và anti fan đều mong đợi streamer lộ mặt.



Streamer chưa từng lộ mặt qua đến cùng là anh đẹp trai thật hay là sát thủ bóng lưng, theo thời gian ngày hoạt động càng ngày càng gần, cũng càng nóng sục sôi.



Nhưng bây giờ những chuyện này cũng không trong phạm vi lo lắng của Quý Dương, cậu chịu đựng đến ngày thi, sau khi vào phòng thi thì mặc kệ hết tất cả, lòng không tạp niệm hoàn thành kì thi. Cố gắng lâu như vậy không hề uổng phí, những con chữ nòng nọc trong mắt cậu đã bắt đầu xuất hiện với hình thái bình thường, listening reading writing đều làm cực kỳ trôi chảy.



Chờ thi xong đi ra, Quý Dương đứng ngoài phòng thi thở dài nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái.



Thông qua kì thi là chuyện không hề nghi ngờ, bây giờ Quý Dương rất nắm chắc mình sẽ đạt được điểm cao.



Dựa theo kế hoạch, lúc này nên lên lịch vụ ngủ với Tần Lộ Dịch như thế nào, nhưng rất không đúng lúc, vì tới gần cuối kỳ, hai người đều có không ít kế hoạch ôn tập, hơn nữa, tuy hoạt động của Ngôi Cao là vào một ngày sau lễ Giáng Sinh, nhưng hoạt động bắt đầu từ buổi sáng, địa điểm lại ở thủ đô cách thành phố S hơn một nghìn km, hôm đó mà đi thì nhất định sẽ không kịp, nên phải xuất phát sớm.



Thêm đủ loại bận rộn, vì thế phải nghẹn trước.



Hoạt động này là do hai nhà tổ chức lớn – một là trực tiếp Ngôi Cao Toàn Cầu, một là game XX, đều là ông lớn giới tư bản – xây dựng nên quy mô rất lớn, trong sân có thể cho 20 nghìn người ngồi không nói, các trang web lớn cũng sẽ mở live stream thu phí, những người không thể đến hiện trường xem cũng có thể dùng thiết bị thực tế ảo để hưởng thụ cảm giác thân lâm kỳ cảnh (1).



(1): Người lạc vào cảnh lạ, nghĩa là bước vào một nơi có khung cảnh đặc biệt.



Tần Lộ Dịch muốn Quý Dương đi cùng hắn, “Dù sao đúng lúc vào cuối tuần, anh xin nghỉ một ngày, khỏi phải lãng phí vé người thân.”



Quý Dương đương nhiên là muốn đi, nên dễ chịu nhanh chóng đồng ý.



Lễ Giáng Sinh chẳng có ý nghĩa đặc biệt gì đối với các học sinh cả, đa số chỉ xem nó thành một mánh lới để nghỉ lễ. Mấy năm qua Quý Dương cũng không nghiêm túc trải qua lễ Giáng Sinh, nhưng năm nay thì khác. Dưới cái nhìn của cậu thì Giáng Sinh chỉ là một ngày bình thường, với Tần Lộ Dịch có một nửa dòng máu nước M thì lại tựa như Tết âm lịch của người Hoa vậy.



Quý Dương hao hết lòng dạ tạo niềm vui bất ngờ cho hắn, nhưng bị vướng bởi ngày đi máy bay lại cùng ngày với lễ Giáng Sinh, một vài thứ đã chuẩn bị đều phải thay đổi theo.



Trong khoảng thời gian ngắn cậu không nghĩ ra được gì, search “Nên tặng quà gì cho bạn trai” trên các trang mạng xã hội, kết quả mấy câu trả lời lại không có cái nào là đứng đắn, làm cậu không nhịn được rủa thầm.



Dương Dương xoa eo lát đã: A! Nghĩ tới quà là đầu muốn nổ tung, không bằng học theo tiểu thuyết cổ trang tự trói mình bằng tơ tằm, hiến thân luôn! 【 Nâng má 】
Trong lòng Quý Dương có hơi rối rắm, cậu vừa sợ có người chú ý tới Tần Lộ Dịch, lại cảm thấy họ xem nhẹ Tần Lộ Dịch đúng là không có mắt.



Bản thân Tần Lộ Dịch cũng không để ý đến chuyện này, hắn nhận thẻ phòng rồi tự nhiên kéo tay Quý Dương, dắt cậu đi ngược về phía dòng người, không nhìn những người khác bước vào trong thang máy.



Hắn chưa bao giờ hòa hợp với người khác, chỉ là do Quý Dương được đối xử khác biệt lâu quá nên cảm thấy Tần Lộ Dịch bình dị gần gũi thôi.



Thang máy nhanh chóng nhảy số, Quý Dương cũng chầm chậm căng thẳng.



Không biết có để cây thông noel đàng hoàng chưa, cũng không biết cây thông noel có đúng hàng không nữa. Một đường xoắn xuýt đến cửa phòng, thẻ phòng chạm vào khu cảm ứng, kêu hai tiếng bíp bíp.



Quý Dương giành trước một bước đẩy cửa phòng ra, cậu vốn nghĩ cây thông noel sẽ được đặt ở một góc nào đó, nhưng ai mà biết đẩy cửa một cái cậu liền choáng váng.



Cây thông noel cũng không phải không đúng hàng, mà là bị người đặt thẳng ở cửa vào, bên trên còn đèn sáng bling bling vui vẻ nữa.



Tần Lộ Dịch đứng ở đằng sau Quý Dương, liếc nhìn cây thông noel lóng lánh ánh đèn, chói mắt xinh đẹp trong bóng đêm.



Hắn lập tức nhớ tới việc Quý Dương cứ mãi dây dưa và nhăn nhó dọc theo đường đi, chắc là vì cái này. Tần Lộ Dịch cười khẽ một tiếng, tiến lên một tay ôm eo Quý Dương, một tay đóng lại cửa phòng.



Đèn trong phòng sáng lên khi thẻ phòng cắm vào khe đựng thẻ, hơi thở của Tần Lộ Dịch phả vào bên cổ Quý Dương, “Đây là bất ngờ à?”



Nếu đã sớm bại lộ, Quý Dương dứt khoát thừa thế xông lên, cậu đẩy Tần Lộ Dịch ra, kéo hành lý đến cạnh mình, rồi mở hành lý, lấy hộp nhẫn bên trong ra.



“Giáng sinh vui vẻ.” Quý Dương nhìn vào mắt Tần Lộ Dịch: “Cái này tặng cho em.”



Cậu mở hộp nhẫn, bên trong là một chiếc nhẫn bạch kim kiểu dáng đơn giản. Quý Dương cầm nhẫn ở trong tay xoay một vòng, lộ ra chữ được khắc trong nhẫn cho Tần Lộ Dịch xem: “Ầy, ở đây có tên của anh, anh cũng có một chiếc khắc tên em để ở nhà không mang theo.”



Cậu cầm tay Tần Lộ Dịch, chậm rãi đeo nhẫn vào ngón tay giữa của hắn, rồi thở phào nhẹ nhõm tựa như đã hoàn thành một nghi thức nào đấy.