Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần

Chương 56 :

Ngày đăng: 19:30 20/04/20


Quý Dương lần đầu nghe thấy giọng ngoài hiệu ứng âm thanh cố định, cậu thao tác nhân vật xoay hai vòng đối diện Louie, chỉ thấy im lặng, không có hiệu ứng âm thanh nào xuất hiện.



Tần Lộ Dịch nói: “Đây chắc là xuất hiện tùy cơ, với lại chỉ có những lúc đặc biệt mới có thể có tác dụng.”



“Ví dụ như giết ư?” Quý Dương thử phóng kỹ năng với hắn, quả nhiên lập tức nhảy ra một hiệu ứng âm thanh.



Dương Dương không muốn rời giường: Dù là em, anh cũng sẽ không nương tay!



Louie_ Lộ Dịch: Nhưng mỗi lần em thấy anh đều luôn mềm lòng.



Quần bò tối màu: Hiệu ứng âm thanh này có thể nói là 6666, tức thì não bổ ngược luyến tình thâm, Dương Dương ra tay nhẹ tí nha QAQ



Một con cá mặn: Ha ha ha ha, call hiệu ứng âm thanh, tó FA như tui mà cũng có kích động muốn tìm người kết hôn nữa.



“Tới solo tới solo, ” Quý Dương nóng lòng muốn thử, cảm thấy hứng thú việc phát động hiệu ứng âm thành, dáng vẻ cầm roi da nhỏ muốn quất người.



Dù còn chưa đánh, nhìn kết quả PK trước mắt cũng rõ. Louie cầm trên tay vị trí chiến sĩ tuyệt đối cứng trong solo, ưu điểm của anh hùng mà Quý Dương cầm trên tay chỉ có thể nói là máu dày kháng đánh, căn bản không có phần thắng.



Họ Hàm thống nhất thiên hạ: Tui thấy Louie cũng không phải người có tính thả nước, Dương Dương nguy hiểm rồi, cường thế vây xem bạo lực gia đình.



Triệu Nhật Thiên là tui: Tâm tính của Dương Dương siêu tốt mà, đổi thành tui thì tuyệt đối sẽ yêu cầu đại thần thả nước.



Một hồ trăng thu: Bởi vậy chú mới không phải vợ đại thần đó a ha ha ha ha.



Bản thần đã phi thăng: Ha ha ha ha, lầu trên xin đừng nói thẳng chọt tim như vậy.



Khu bình luận một mảnh rộn rã, bên Tần Lộ Dịch và Quý Dương thì thật sự bắt đầu nghiêm túc PK.



“Anh hùng của anh thật ra cũng có ưu điểm, thắng ở di chuyển linh hoạt tốc độ cũng nhanh, nếu như nắm bắt tốt, hoàn toàn có thể tránh được rất nhiều kỹ năng của em.” Tần Lộ Dịch mở miệng tỉ mỉ tự thuật, gần như là tay dắt tay dạy, “Đầu tiên là phóng một kỹ nặng giảm tốc độ em trước, di chuyển chú ý tránh kỹ năng của em, tốt nhất là chú ý hai kỹ năng chồng chất sát thương.”



Ánh mắt Quý Dương nhìn chằm chằm màn hình, theo mỗi một câu hướng dẫn của Tần Lộ Dịch tay nhanh chóng bấm bàn phím, vô cùng vất vả mà tránh phần lớn kỹ năng của Louie, thậm chí còn làm hắn rơi không ít máu.



“Lúc HP không đủ thì chú ý dùng chiêu giảm thương tổn lớn, bây giờ có thể gánh thì cứ gánh mà đánh, nếu như có thể khống chế thời gian bị động hợp lý, rất có thể thông qua bị động chồng chất hoàn thành việc giết ngược.”



“Ừm, để anh thử xem.” Tần Lộ Dịch nghiêm túc dạy, Quý Dương cũng nghiêm túc học.



Tuy cuối cùng Dương Dương không muốn rời giường vẫn bị Louie giết chết, nhưng cả một quá trình chấn động lòng người không chỉ có mình Quý Dương thấy thú vị, ngay cả người xem ở phòng live stream cũng xem đến mức cảm xúc phận phồng, trong đó ngay cả anh hùng trên tay Tần Lộ Dịch cũng được phân tích kỹ xảo sử dụng và kỹ xảo đối chiến vô cùng nhuần nhuyễn.



Trong giây phút Dương Dương không muốn rời giường bị đánh bại, lại xuất hiện một hiệu ứng âm thanh khác.



Dương Dương không muốn rời giường: Ghét em nhất!



Louie_ Lộ Dịch: Thích anh nhất.



Trong màn hình, Chiến Thần chân dài tựa như đang cúi đầu nhìn thi thể Support béo trên mặt đất.



Ngay cả Tần Lộ Dịch cũng cảm thấy hiệu ứng âm thành này xuất hiện có chút ý nghĩa, hắn nghiêng đầu hôn một cái lên gương mặt chuyên chú của Quý Dương, thấp giọng thổ lộ: “Thích anh nhất.”



Quý Dương thật sự không tiện dùng lời nói để đáp lại hắn trong phòng live stream, vì thế chỉ nghiêng đầu hôn một cái trên miệng Tần Lộ Dịch.



Mà câu nói không chút che giấu của Tần Lộ Dịch bị thu vào trong tai fan, trong nụ cười khẽ mang theo từ tính quả thực là tấn công dữ dội của người Âu châu, mười thanh đao có danh cũng muốn đứt gãy, lại càng không nói đến lời nói thẳng đấy.



Gỗ nguyên cây chưa xẻ gỗ: Chế muốn báo cảnh sát! Ngay cả giọng nói cũng muốn ngược chế á!?



Ai ai ai ai: Bây giờ dâng giọng thêm thức ăn cho chó xa xỉ của người thật cho chế, cứ chậm rãi dùng cứ chậm rãi dùng, tui đã ăn no rồi.
Quý Hạo thật sự không hiểu lầm, em trai hắn có bao nhiêu cân lượng hắn còn không rõ ư, trên mặt liền viết một con số “0” rồi.



“Vậy sao em còn chưa bớt xuống nữa?” Quý Dương nhìn chằm chằm bên dưới Tần Lộ Dịch, hận không thể lấy tay một tát đập phẳng.



Tần Lộ Dịch nâng mặt cậu lên, bất đắc dĩ dời tầm mắt trừng trừng của cậu đi: “Anh đừng nhìn, anh nhìn nữa là càng không xuống nổi nữa.”



“Trách anh à, là trách em không có định lực.” Quý Dương cực kỳ đổi trắng thay đen, đẩy hết mọi chuyện lên người Tần Lộ Dịch, cũng không đỏ mặt.



Nhưng Tần Lộ Dịch liền thích dáng vẻ thông minh ngâm nước này của cậu, nhiều nhất cũng chỉ kéo người qua hôn cậu một cái thật mạnh.



Dương miệng cọp gan thỏ sợ ở lại bị xử, nên nhanh chân chạy.



Ngoài phòng.



Quý Hạo ngồi trên ghế sô pha, thấy Quý Dương đi ra, trêu chọc một câu nhẹ tựa mây trôi: “Ui, rếp xong rồi? Nhanh ghê ta.”



Anh mới nhanh, cả nhà anh, phi, chỉ có mình anh là nhanh.



Thực sự là rất bực mình còn phải duy trì nụ cười.



Nói cũng nói không lại Quý Hạo, Quý Dương quyết định không chấp nhặt với Quý Hạo nữa, tự chạy vô phòng bếp lấy đồ ăn, lúc tìm một vòng đi ra, Tần Lộ Dịch đã ngồi ở ngoài, trò chuyện với Quý Hạo vài nội dung mà Quý Dương nghe không hiểu lắm.



Hai người họ có chuyện để nói là tốt nhất, dù sao lĩnh vực trò chuyện đều là mấy chủ đề kinh tế gì đấy, Quý Dương tự động che nội dung họ nói đi, tự xem ti vi.



Lúc bọn Quý Văn Văn về, Quý Văn Văn đã vui vẻ lại, cầm một cây kẹo que cầu vồng cực lớn trên tay, thấy ba bé ở đây liền vội vàng giấu ra sau lưng.



Quý Hạo liếc nhìn sang, không cần nói một câu, Quý Văn Văn chậm rãi lấy kẹo ra.



Quý Dương ngồi trên ghế sô pha vẫy tay với Quý Văn Văn: “Lấy ra đi, chú ăn giùm con một nửa.”



Quý Văn Văn chạy tới nhét kẹo vào trong tay Quý Dương, dặn cậu: “Chú, chú ăn một nửa, còn lại cho chú Lộ Dịch ăn được không?”



“Vì sao?” Quý Dương hỏi.



Tiểu nha đầu ranh ma, giờ vẫn chưa quên chuyện mình muốn dắt thím ra ngoài khoe khoang.



Đương nhiên, tóm lại khoe khoang chỉ là thứ nhì, Quý Văn Văn rất không thích bị cho rằng là đứa bé nói dối.



“Tại con muốn chiều này chú Lộ Dịch và chú cùng Văn Văn ra ngoài chơi.” Quý Văn Văn dựa đầu vào đầu gối Quý Dương, đôi mắt đen ngập nước nhìn chằm chằm Tần Lộ Dịch.



Chuyện này thì có gì khó, Quý Dương không nhìn hắn, gật đầu đồng ý cùng Tần Lộ Dịch.



Quý Văn Văn vui vẻ, buổi trưa ăn thêm nửa chén cơm.



Vừa đến tháng Giêng, trong tiểu khu ngược lại rất trống. Quý Văn Văn một tay dắt một người, đầu nhìn bốn phía, đi hai vòng lớn, cuối cùng vòng tới công viên nhỏ trong tiểu khu, mới nhìn thấy cô tiểu Trình dắt theo cháu mình đang ngồi đó.



Cô tiểu Trình cầm điện thoại, cháu cô đang ngồi xổm chơi con quay trên mặt đất.



“Cô tiểu Trình!” Quý Văn Văn hét to một tiếng, làm cô tiểu Trình sợ hết hồn.



Cô vừa ngẩng đầu đối diện với một đôi mắt sáng rực óng ánh, đang thản nhiên nhìn cô.



Mình, mình cái đó…