Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng

Chương 22 :

Ngày đăng: 12:30 30/04/20


[Edit] Candysweetie



Xe ngừng ở tòa nhà T, lầu một của công ty.



Phía trước Nacy đã giao công tác chào hỏi cho nhân viên, nên khi Ôn Nhuyễn cùng tiểu Mạch mới vừa xuống xe, liền có người đến đón. Đó là một cô gái khoảng 20 tuổi, khuôn mặt bầu bĩnh, trông rất đáng yêu.



Nhìn thấy Ôn Nhuyễn xuất hiện, đôi mắt cô nàng sáng lên.



Đôi giày vẫn luôn cột gọn gàng, lùi về sau, duỗi cổ chân, vội chạy chậm lại, đi đến trước mặt thần tượng cô nàng cúi chào mặt đỏ ửng nói:" Chị Ôn Nhuyễn, em tên Tiểu Hạ, còn nửa canh giờ là đến buổi phỏng vấn rồi, để em đưa chị vào phòng trang điểm nha."



"Được, phiền em rồi." Ôn Nhuyễn cười gật đầu nói lời cảm ơn.



Tiểu Hạ mặt đỏ ửng, có chút ngượng ngùng, liền xua tay nói:"Không phiền không phiền đâu ạ."



Trong khi dẫn Ôn Nhuyễn lên lầu, cứ đi được một chút cô lại thỉnh thoảng quay đầu nhìn lén Ôn Nhuyễn, càng xem càng cảm thấy cảm động, càng xem càng thích. Ôi ôi! rốt cuộc là thần tiên tỉ tỉ phương nào. Vẻ đẹp ấy thật mong manh thuần khiết, làn da trắng trẻo, dáng người thon thả, quả thực so ảnh chụp chắc chắn còn phải đẹp hơn một trăm lần!



Đẹp còn chưa tính, tính tình còn vô cùng tốt, nói chuyện cũng ôn nhu nhẹ nhàng, quay lại nhất định phải kể cho hội chị em nghe, a a a, không uổng công cô tới đón nữ thần, cũng không uổng công thuyết phục người chị thân thiết làm cùng ban, còn nhận thầu chị ấy một tháng bữa sáng!



Ôn Nhuyễn trời sinh nhạy cảm, tinh tế. Cho nên khi tiểu Hạ nhìn trộm, cô liền phát hiện, mới đầu cô cũng không cảm thấy cái gì, nhưng đã vô số lần bị người nhìn lén, Ôn Nhuyễn nửa nghiêng đầu, đôi mắt chớp nhẹ nhàng, hỏi rằng:" Có chuyện gì sao?"



"A?"



Tiểu Hạ sửng sốt, biết việc mình nhìn lén bị thần tượng phát hiện, gương mặt trở nên ngại ngùng, liền cố tỏ ra bình thường, một bên liều mạng lắc đầu, một bên nói: "Không, không có việc gì ạ."



"Thật sự không có việc gì sao?"



Gương mặt tiểu Hạ lúc này không biết vì điều gì mà đỏ lên một cách kì lạ, ánh mắt còn như trốn tránh.



Ôn Nhuyễn còn thắc mắc, tính hỏi lại thì tiểu Mạch bên kia đã "Phụt" một tiếng, không nhịn được cười, kéo nhẹ cánh tay của Ôn Nhuyễn lại, nói:" Chị Ôn Nhuyễn à, không có chuyện gì đâu, tiểu Hạ hẳn là fan hâm mộ của chị, cô bé phỏng chừng chính là nhìn chị đến thẹn thùng."



Vừa rồi tiểu Hạ tới đón bọn họ, ngay lúc đó cô đã phát hiện. Tiểu Hạ này chắc chắn là fan của chị Ôn Nhuyễn, cô bạn này coi bộ dạng giống y đúc như cô khi mới vừa gia nhập Thiên Nhất, được nhìn thấy Duyên Thần vậy!



Bị vạch trần rồi.


"Hiện tại trang Weibo của anh ấy có tới hơn 10 vạn fans, hơn nữa nhiều minh tinh cùng các nhân vật nổi tiếng trong giới đều chú ý anh ấy. Vậy mà, từ lúc ly hôn chị Ôn Nhuyễn anh ấy có qua lại với ai đâu?!"



Tiểu Hạ càng nói càng trở nên xúc động, thiếu chút nữa đã muốn ôm di động mà khóc:"Ôi! một tình yêu thật đẹp, em có thể không cần tình yêu, nhưng em chỉ cần "Hỏi Tình" couple có thể trở về bên nhau thôi!"



Cô bạn lau nước mắt ( mà hong có nước mắt), hai mắt sáng ngời nhìn tiểu Mạch.



Dường như bị tiểu Mạch làm lơ, cô tiếp tục thuyết phục: "Chị tiểu Mạch à, thật không suy xét việc gia nhập group "Hỏi Tình" Couple sao?"



Nói xong bổ sung thêm một câu: "Duyên Thần là người tốt, Tô Lam Lam gây ra chuyện này, khiến cho fangirl chúng ta cơ tim tắc nghẽn, thật hận khi không thể vả mặt......"



Bị tẩy não với tốc độ ánh sáng tiểu Mạch thiếu chút nữa đã buột miệng nói ra chữ "đồng ý", cũng may rằng cô đã giữ được chút tỉnh táo cuối cùng, đứng xa tiểu Hạ ra một chút, gương mặt đề phòng nghiêm ngặt: "Chị không thay đổi đâu!"



"Chị tin tưởng Duyên Thần một ngày nào đó sẽ nhận rõ gương mặt bạch liên hoa kia của cô ta!"



*Bạch liên hoa: là gương mặt ngây thơ vô số tội nhưng mà thật ra tội quá trời 



Hai người sau một hồi không ai thuyết phục được đối phương,hai người đều trừng mắt nhìn nhau rốt cuộc lúc sau đành bất đắc dĩ xua tay, nhụt chí nói: "Thôi thôi, cho mọi thứ trở về như cũ, không nói nữa."



Ôn Nhuyễn trang điểm xong thì cũng đã tới giờ phỏng vấn.



Tiểu Mạch cùng tiểu Hạ cũng ổn định lại về cảm xúc, hai cô bạn coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tiểu Hạ đi phía trước, dẫn Ôn Nhuyễn đến nơi phỏng vấn. Không gian, ánh đèn, camera đều được chuẩn bị tốt, nhân viên cũng đều đã đúng chỗ.



Ngay cả người chủ trì Nguyễn Thu cũng đã tới rồi.



Tiểu Mạch chỉnh trang lại đầu tóc cũng như váy áo cho Ôn Nhuyễn, cô đi vào trong, chào hỏi nhân viên, cúi chào chủ trì Nguyễn Thu, sau đó ngồi lên ghế. Khi Ôn Nhuyễn ngồi được một chút, ngoài hành lang bỗng xuất hiện một đoàn người.



Phía trước có mấy nhân viên dẫn đường, phía sau là một trợ lí, cuối cùng là một người con gái có dung mạo thanh tú, mặc một chiếc váy nhã nhặn thanh lịch, mái tóc được đánh rối nhẹ nhàng, gương mặt không trang điểm nhiều nhưng rất tươi tắn.



Tiểu Mạch vừa nhìn thấy, đôi mắt ngạc nhiên mở to hết cỡ, nắm lấy tay tiểu Hạ, nói với giọng vô cùng trầm: "Hình như là cô ta phải không?"



"Ai thế chị?"



Tiểu Hạ sửng sốt, quay đầu qua nhìn theo. Trông thấy Tô Lam Lam,hốt hoảng như muốn hét lên: "Trời đất, bạch liên hoa này tới đây làm gì chứ?!"