Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng

Chương 28 :

Ngày đăng: 09:49 20/08/20


[Edit] Candysweetie



Kỷ Hề kéo Ôn Nhuyễn lên phòng ở lầu hai, nơi có mấy người nữa đang trò chuyện, nhìn thấy hai người bước vào, thanh âm dừng lại, ánh mắt đều dành cho bộ dáng lộng lẫy của Ôn Nhuyễn.



Những vị tiểu thư này.



Ôn Nhuyễn cũng đều đã biết qua.



Ngồi ở trên sofa, mặc một chiếc váy đỏ chính là tiểu thư nhà họ Lý, tên một chữ Kiều, lúc trước đã từng nhìn thấy trong một tấm hình trên Wechat của Tô Lam Lam.



Bên trái Lý Kiều, tên Hạ Du, mặc váy trắng, thoạt nhìn lịch sự văn nhã, còn có đôi chút thẹn thùng, khi Ôn Nhuyễn đi ngang qua, cô nhấp môi, gật đầu cười chào, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng đỏ ửng lên.



Phía bên phải này.



Nếu Ôn Nhuyễn nhớ không lầm thì là tiểu thư Trịnh gia, tên Trịnh Phù, cô sinh ra với khuôn mặt thanh tú, đôi mắt như khiến người khác lạc vào mê cung không lối thoát.



Bọn họ thì Ôn Nhuyễn đều biết, nhưng tiếp xúc thì không được tính là nhiều.



Cô ở thời điểm chưa gả cho Lâm Thanh Hàn, ngoài Kỷ Hề ra thì cô không quen biết nhiều, lúc gả cho Lâm Thanh Hàn, công việc khác nhau, cùng gặp mặt trò chuyện lại càng ít.



Kỷ Hề tiến vào liền không cần hình tượng, đá văng đôi giày cao gót, để mặc chúng nằm trên thảm mà than:



"Thật là mệt chết mà."



"Cũng không biết bọn họ vì cái gì như vậy ham thích làm mấy cái tiệc tùng này, nếu để mình quyết thì chỉ cần chúng ta đến một quán bar nào đó, uống chút rượu rồi khiêu vũ, không cần phải gò bó bản thân như thế này." Cô một bên lẩm bẩm, một bên lôi kéo Ôn Nhuyễn đi, sau đó chọn đại một chỗ trên sofa mà nằm xuống.



Có chút lười mở miệng: "Mọi người đều biết nhau, tôi không cần giới thiệu."



Trịnh Phù tính tình hoạt bát, vừa thấy Ôn Nhuyễn ngồi xuống liền chạy qua, sau đó sát lại gần cô nói chuyện:



"Xem ra Kỷ Hề nói không sai."



Ôn Nhuyễn tuy rằng trước kia cùng những tiểu thư này không thân thiết cho lắm, nhưng cô tin tưởng mắt nhìn của Kỷ Hề, cô ấy chắc chắn sẽ không nói chuyện riêng tư cho người cô không tin tưởng nên cũng cong nhẹ chân mày hỏi lại: "Kỷ Hề nói gì á?"



"Cô ấy nói việc ly hôn giữa cô và Lâm Thanh Hàn là tự nguyện, hiện tại rất thoải mái, một chút lo lắng cũng không có."



Trịnh Phù cười khanh khách nói xong, bình luận thêm một câu:



"Chúng tôi vốn đang không tin, nhìn thấy sắc thái, nét mặt của cô liền tin, Lâm Thanh Hàn thật là mắt bị mù mới có thể đồng ý ly hôn cùng cô."



Lý Kiều vừa nghe lời này cũng không nhịn được, cười mắng:



" Cô không phải lúc trước còn rất thích Lâm Thanh Hàn sao? Có phải đang giả bộ không vậy?"



"Phi!"



Trịnh Phù "phì" một tiếng:



"Tôi trước kia không phải là thích, chỉ là đơn thuần nhìn thấy hợp mắt, trên đời này có rất nhiều người đẹp trai, anh ta chỉ là cũng tạm được thôi."



Cô nói xong, vỗ vỗ Ôn Nhuyễn: "Chị em chúng tôi cái gì đều không có, nhưng mắt nhìn đàn ông thì rất nhiều."



"Cô có yêu cầu gì, trực tiếp nói cùng tôi, tuyệt đối sẽ làm cô hài lòng."



Ôn Nhuyễn:???



Cô nghĩ như thế nào cũng cảm thấy lời này hơi khó hiểu.



Kỷ Hề liền đi qua, nói:"Cô đừng có gây tại họa gì cho Ôn Nhuyễn nhà tôi nha."





Cô trả lời một cách không nhanh không chậm, ngữ khí nhàn nhạt: "Tôi chỉ là đi vệ sinh, có vấn đề sao?"



Kỷ Duyên nhìn phía sau cô, không nói nữa.



Ôn Nhuyễn cũng lười phản ứng lại với bọn họ, một bước chân liền tính đi thẳng luôn, nhưng thật ra Tô Lam Lam lại không tha, ở thời điểm cô đi qua, liền nắm lấy cổ tay của cô, vội vã nói cùng cô:



"Chị Ôn Nhuyễn, vừa lúc hôm nay nhìn thấy chị, em muốn cùng với chị nói một tiếng xin lỗi thực lòng."



"Em thật sự không nghĩ tới việc sẽ biến thành như vậy."



"Hy vọng chị có thể tiếp nhận lời xin lỗi của em, không còn hiểu lầm, chúng ta cùng tham gia buổi ghi hình."



Ôn Nhuyễn có thể tiếp nhận lời của nhóm Lý Kiều, lại không thể hiểu được lời Tô Lam Lam, cô nhẹ nhàng lấy tay mình ra, còn nhẹ nhàng chạm vào tay của Tô Lam Lam, sau đó ngữ khí nhàn nhạt nói:



"Cô yên tâm, tuy rằng tôi là người mới, nhưng cũng biết cách ứng xử hàng ngày."



"Chỉ cần là cùng làm việc, tôi chắc chắn là đỗi đãi tốt."



Những lời này của cô cũng không có nói là chấp nhận lời xin lỗi hay không, nhưng Tô Lam Lam lại phảng phất một nhận định rằng cô nói vậy là chấp nhận rồi, liền nở một nụ cười tươi tắn:



"Vậy là tốt rồi, chúng ta ba người có thể hóa giải hiểu lầm, cùng làm việc chung, lần này ghi hình chung, nhất định có thể trở thành bạn bè tốt thực sự!"



Ôn Nhuyễn cảm thấy Tô Lam Lam, cô gái này này không chỉ có khả năng diễn kịch, đầu óc còn suy tính rất kĩ, tốt nhất không nên đụng tới cô ta nhiều.



Vì dù sao cô cũng nhìn thấy kiểu cách này của cô ta từ lâu.



Cô thật ra có chút ngoài ý muốn Kỷ Duyên lại không có gì phản ứng, còn có phần thản nhiên tiếp nhận xưng hô bằng hữu, quay đầu nhìn người liếc mắt một cái, bên ngoài như vậy mà Duyên Thần không ngờ lại chọn làm lốp xe dự phòng cho người khác.



Muốn thật là như vậy.



Cô thật không hiểu.



Quả nhiên mỗi một người rơi vào lưới tình thì đều không còn lý trí, nói chi Duyên Thần.



Kỷ Duyên ở giới giải trí nhiều năm như vậy, đối diện với màn ảnh mắt thực đã quen, dễ dàng nhận thấy được ánh mắt của Ôn Nhuyễn, cũng quay đầu xem qua, nhíu mi, có chút không cao hứng mà nói:



"Cô nhìn tôi làm cái gì?"



Ôn Nhuyễn không việc gì phải vội, ngữ khí vẫn bình thường mà trả lời:



"Vô tình nhìn thôi mà."



Vừa nghe lời này.



Kỷ Duyên cặp kia mi lộ rõ vẻ tức giận, lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm Ôn Nhuyễn.



Tô Lam Lam nhìn hai người giao lưu với nhau, không biết vì cái gì, mà vô cùng cảm thấy không thoải mái, vừa định nói chuyện, cách đó không xa liền có một tiếng nói văng vẳng, lúc đầu rất nhỏ, đến sau lại càng ngày càng vang.



"Tại sao anh ta lại tới đây?"



"Ai?"



"Lâm Thanh Hàn đó!"



"Cái gì? Anh ta không phải nhất không thích loại tiệc tùng này sao, hôm nay như thế nào lại đến thế?"



......



Bên ngoài một đám người nghị luận sôi nổi, sau đó là tiếng bước chân lộn xộn của một đám người.



Giàu có số một thành phố, Lâm Thanh Hàn là người mà luôn được săn đón, nhiều người muốn gặp gỡ, chỉ là đáng tiếc Lâm Thanh Hàn luôn luôn không muốn tham dự tiệc tùng này nọ, bọn họ mặc dù muốn cũng không có cách nào, hôm nay thật vất vả có thể đụng tới được anh ta, làm thế nào bỏ qua được?



Mọi người đều hướng về cửa ra vào.



Tô Lam Lam nghe đến sự xuất hiện của Lâm Thanh Hàn, cũng bất chấp Ôn Nhuyễn cùng Kỷ Duyên, chỉ để lại một câu:



"Em đi ra ngoài nhìn xem", liền dẫn theo váy vội vàng đi ra ngoài.



P/s: chào mọi người mình và Hiền đã comeback đây ^^, mọi người nghỉ hè vui chứ, tụi mình cũng đã thi xong rồi nè nên sẽ tiếp tục edit nha, cám ơn vì luôn ủng hộ và chờ đợi bọn mình, mọi người đọc truyện vui nha.