Say Mộng Giang Sơn

Chương 964 : Đốm lửa

Ngày đăng: 21:03 18/04/20


Đêm giao thừa, bình minh Nguyên Đán, đám dân chúng cổ thành Trường An đón giao thừa mừng năm mới, cả đêm không ngủ. Trong thành Trường An, chỗ nào cũng treo đèn màu, chỗ này múa lân, chỗ khác đốt pháp để xua đuổi tà ma, chỗ kia lại đốt tiền giấy để cúng tế tổ tiên, khắp nơi là cảnh tượng náo nhiệt.



Bá Thượng còn náo nhiệt hơn nhiều so với trong thành Trường An, bởi vì người ở đây có hơn một nửa là đàn ông độc thân không gia đình không nhà cửa, khoảnh khắc giao thừa không thể sum vầy cùng gia đình người thân, đương nhiên phải túm năm tụm ba với những người bạn tri kỉ, chạy đến quán rượu để cùng đón năm mới.



Một quán rượu nhỏ, phía trước cái bàn ở phía góc trong cùng, là Dương Phàm, Nhậm Uy, A Bặc Đỗ Lạp và A Bạt Tư đang ngồi. Vốn dĩ là Nhậm Uy và A Bặc Đỗ Lạp không dám ngồi, nhưng ở trong một quán rượu nhỏ thế này mà bên cạnh lại có người hầu kẻ hạ, không tránh khỏi người khác để ý, nên bọn họ đành phải ngồi vậy.



A Bặc Đỗ Lạp chau mày nhìn cảnh tượng nhộn nhịp trong quán rượu, nói với Dương Phàm:



- Ta và ngươi ở trong nhà khách tự tại là thế, sao lại phải đến đây?



Giọng nói của y muốn không lớn cũng không được, có người ở ngoài phố đang đốt pháo, là loại pháo trúc bỏ thêm quặng kali nitrat, thanh âm rền vang, ánh lửa lớn, lúc châm ngòi khói lửa cuồn cuộn, trong tửu quán không còn chỗ ngồi, tiếng hô uống rượu, giọng nói tiếng cười, âm thanh chấn động cả mái nhà, y không gào cổ lên thì Dương Phàm hoàn toàn không nghe thấy được, thế nên y nói rất to, cũng phải đến được lỗ tai của người khác.



Dưới hàm Dương Phàm dán một bộ râu rậm, hắn ghé vào tai y lớn tiếng nói:



- Chỗ này náo nhiệt, đây là ngày hội long trọng của người Đông thổ ta, và và người đều không có gia đình ở chốn này, nhà khách vắng tanh vắng ngắt thì có cái gì hay, nơi này còn tốt hơn ha ha…



Quan phủ đã phong ấn, bọn quan viên cũng đều đi đón năm mới, Dương Phàm lại cải trang, lại đi đến Bá Thượng. A Bặc Đỗ Lạp lắc đầu, không hề cho rằng lễ hội điên cuồng này của người phương đông là đúng, y ghé sát vào Dương Phàm, lớn tiếng hỏi:



- việc bên của ngươi chuẩn bị thế nào rồi?



Dương Phàm nói:



- Củi đốt đã chất xong, mọi việc đã chuẩn bị, bên của ngươi thế nào rồi?



Pháo trúc châm bên ngoài cửa, khiến cho mùi khói nồng nặc xông vào trong quán rượu, A Bặc Đỗ Lạp kho khan vung tay quạt khói, nói với Dương Phàm:



- còn có thể thế nào, ta đã buộc bốn chân con lạc đà lên đống lửa, bây giờ chỉ còn đợi một đốm lửa…



- Con mẹ nó, Tam Hà Hội các ngươi cũng quá kiêu ngạo rồi, nếu không phải là đón năm mới, bố sẽ cho các ngươi biết tay!



- Huynh đệ Tam Hà Hội chúng ta sợ các ngươi sao? Đến đây đến đây, chỉ cần ngươi dám đến đây, đêm giao thừa sẽ thành ngày giỗ của ngươi!
Nhưng lương thực có rồi, mà không vận chuyển đến Trường An thì vẫn không phát huy tác dụng, lúc ấy Ngũ Hành Hội đã phát huy tác dụng to lớn. Còn lần này, Thẩm Mộc muốn dùng Ngũ Hành Hội để làm gì đây?



A Bặc Đỗ Lạp sau khi ngồi xuống, chậm rãi nói:



- Gần đây Bá Thượng đã xảy ra rất nhiều chuyện, ta chính là vì chuyện này mà đến.



Tần Tắc Viễn kinh ngạc nói:



- Công tử đã biết nơi đây phát sinh chuyện rồi?



A Bặc Đỗ Lạp cười bí hiểm nói:



- Lúc chuyện ở đây chưa xảy ra, hắn đã biết rồi.



Tần Tắc Viễn hơi đắn đo, trong đôi mắt lão có chút hoang mang:



- Chẳng lẽ… Sự vùng dậy của Thuận Tử Môn là bút tích của công tử sao?



A Bặc Đỗ Lạp nói:



- Mặc dù không trúng, cũng không xa đích lắm!



Tần Tắc Viễn sợ hãi nói:



- Sao lại như thế được, công tử muốn làm cái gì?



A Bặc Đỗ Lạp tươi cười nói:



- Cái này, chính là nguyên nhân mà tối nay ta tìm ngươi!