Say Mộng Giang Sơn
Chương 984 : Tạt dầu cứu hỏa
Ngày đăng: 21:03 18/04/20
Góc tây bắc Lộ Dương, đình viện của phường Lạc Tân cách một con sông Lạc Hà và đối diện với mặt tiền của Hữu Dịch môn cung thành đã từng gặp cảnh thiên tai lũ lụt đã được thu dọn sạch sẽ từ lâu, hiện nay đang là mùa xuân hoa nở đầy, cả viện tràn ngập mùi hương hoa, lá bay gió nhẹ, toát lên không khí mùa xuân nồng đậm.
Thẩm Mộc đi dạo giữa đình viện cỏ cây xanh lá, trăm hoa đua nở, bên cạnh có phụ tá Lam Kim Hải làm bạn, trước mặt chính là Lạc Hà, thuyền thuyền qua lại thưa thớt, chỉ có một vài thương thuyền chở hàng và tàu chở khách, không hề nhìn thấy một chiếc thuyền vận chuyển lương thực nào, vắng lạnh hơn rất nhiều so với tình cảnh náo nhiệt của năm ngoái.
- Thương thế của Nhị lang thế nào rồi?
- Trường An vừa gửi tin tức tới, nói hắn đã thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm, hiện tại đang bắt tay vào khôi phục lại việc vận chuyển lương thực tại Bá Thượng.
Thẩm Mộc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười:
- Vậy là tốt rồi, tiểu tử này thật đúng là phước lớn mạng lớn. Tuy nhiên, thiên kim chi tử, cần phải cẩn thận hơn, hắn ta thật sự không nên khinh thân mạo hiểm đấy, nếu không sẽ không thể biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa, mà hắn thường ỷ vào võ công, khó tránh khỏi tỏ ra khinh thường. Ngươi nhìn ta đây này, không hề tự thân mạo hểm, mỗi khi ra vào, sáng tối đều có thị vệ như mây. Ha hả, ta là rất sợ chết đấy.
Thẩm Mộc nói đùa vài câu, lại khôi phục lại thần sắc nghiêm túc, nói:
- Nhị Lang bị trúng tên đe dọa đến tính mạng, gần như đã làm toàn bộ kế hoạch của ta bị thất bại, may mà khi hắn đang nguy hiểm vẫn có thể thiết lập nên một kế, mới tạo ra một trận “ám sát”, chuyển bất lợi thành có lợi, đến lúc này những an bài mà ban đầu chúng ta chuẩn bị cũng đã phải vứt đi không cần đến nữa, có thể nhanh chóng giải quyết được rồi!
Lam Kim Hải gật đầu nói:
- Tông chủ nói rất đúng, chỉ có điều không biết tông chủ tính toán khi nào khởi hành đến Trường An?
Thẩm Mộc cười cười nói:
- Có Nhị Lang ở Trường An, lại có A Bặc Đỗ Lạp âm thầm phụ trợ, tình thế quan trường lại vô cùng có lợi cho chúng ta, cho nên ta chưa đi.
Lam Kim Hải nói:
- Nhưng tông chủ không muốn đi cũng không được. Dương Phàm khéo léo chuyển biến nghịch thế, tuy rằng làm cho triều đình đã tăng cường sửa trị Trường An, nhưng cũng đã rút dây động rừng rồi, các đại thế gia hiện giờ đã có cảnh giác, nhận thấy thế cục Trường An tùy ý phát triển sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến lợi ích của họ, chắc chắn sẽ cần Tông chủ ngài đến bình ổn đấy.
La Gia Hạo yên tâm mở cửa viện tử đi vào, rất nhanh, tiểu nhị kia cũng rời đi.
Xa thuyền cửa hàng bốc vác môi giới luôn luôn có mối liên hệ mật thiết với một số hành nghiệp, tào bang Bá Thượng nổi cơn độc ác muốn tìm mấy thích khách, những người này có thể phát huy được năng lực vô cùng kinh người của mình, có những việc quan phủ làm được họ không làm được, những việc họ làm được mà quan phủ không làm được.
Rất nhanh, tin tức đã được đưa đến Bá Thượng, Ngũ Hành hội lập tức phái ra một đám người giỏi nhanh chóng đến thành Trường An!
***********
Phường Long Khánh nằm ở phía đông thành Trường An, phường này vốn ban đầu giống như những phường khác, cũng có rất nhiều nhà, đường xá ngõ hẻm khúc cong thông suốt, kiến trúc phòng xá quy hoạch chỉnh tề, thế nhưng mấy năm trước, trong phường Long Khánh một hộ gia đình đào giếng nước, kết quả là chạm đến địa tuyền, nước suối phun trào cuồn cuộn, mặt đất bị trũng xuống, vài năm sau, đã hình thành một ao lớn khoảng mười khoảnh đất.
Dân chúng bị dìm trong nước đều đã bỏ đi nơi khác, thế gia hào môn trong thành thấy xuất hiện một nơi thủy cảnh như vậy thì lại vui sướng, thiết kế nơi ở chung quanh hồ nước, trong hồ có một nơi gồ lên khỏi mặt nước, hình thành một đảo nhỏ trong hồ, chỉ có một con đường liên kết giữa nó và đất liền.
Đảo giữa hồ này trở thành một nơi tấc đất tấc vàng, hiện giờ trên đảo chỉ có Trường An Phủ lệnh Liễu Tuẫn Thiên và một vị Hầu gia xây xong biệt thự, những nơi còn lại không thể tiếp tục xây được nhà, trên đảo tràn lan cây rừng, một màu xanh um, hoa cỏ như đệm, trăm hoa như gấm, lại kèm theo tiếng sóng hồ nhộn nhạo, tạo thành một nơi có phong cảnh hợp lòng người.
Sau khi thương thế của Dương Phàm đã ổn định, nhiều lần Liễu Tuẫn Thiên tịnh tình mời hắn đến biệt thự của mình để điều dưỡng, hồ Long Khánh có phong cảnh hợp lòng người, hoàn cảnh tao nhã, hơn nữa lại nằm giữa thành Trường An, ra vào rất tiện, thích hợp điều dưỡng.
Còn nữa, nếu Dương Phàm vẫn ở trong quân doanh, hiển nhiên là trong lòng còn có đề phòng với phía quan phương Trường An, điều này rõ ràng là rất bất lợi đối với Liễu Tuẫn Thiên. Liễu Tuẫn Thiên nóng lòng tỏ thái độ, càng mong được Dương Phàm đáp ứng.
Dương Phàm hiểu rõ cách nghĩ này, lại biết đảo giữa hồ Long Khánh quả thực là hoàn cảnh tao nhã, kiêm ba mặt được nước bao quanh, vô cùng yên tĩnh, bất kể là tĩnh dưỡng sức khỏe hay là an toàn phòng ngự đều rất tiện lợi, liền xúc động đồng ý, hiện giờ Dương Phàm sẽ ngụ ở tại trên đảo giữa hồ Long Khánh này.
Khi một đám cao thủ tào bang đằng đằng sát khí lao tới phường Trường An, một hàng khoái mã cũng tới phường Long Khánh. Sau tám con ngựa, tám vị kỵ sĩ áo đen oai phong lẫm liệt, ở giữa là bốn con ngựa, có bốn nữ kỵ sĩ áo xanh dung nhan thanh tú, trang phục gọn ghẽ, mà đi trước là một người, toàn thân hồng y như máu.
Tổng cộng mười ba kỵ đều đeo trường kiếm, kiếm rất dài, lộ trên đầu vai, kiếm tuệ màu đỏ đón gió bay phất phơ, vô cùng oai phong. Nữ tử mặc trang phục màu đỏ ưỡn ngực thẳng lưng, tinh thần phấn chấn, đi đằng trước, mười ba kỵ khí thế chấn nhiếp toàn bộ con đường dài.
Người tới không phải ai khác, chính là đại tiểu thư Công Tôn phủ, Công Tôn Lan Chỉ!