Say Mộng Giang Sơn
Chương 10252 : Hàng xóm láng giềng (2)
Ngày đăng: 21:04 18/04/20
Hắn nhớ tới đêm qua để nàng xoay người nằm sấp xuống, vòng eo mảnh khảnh phối hợp với cặp mông trắng vểnh cao, hai bầu vú áp xuống giường giống như đào mật trên đầu cành, vẻ đẹp này thật khiến người ta say mê, gây cho hắn một niềm sung sướng khó diễn tả, không kìm nổi vươn tay ra.
Thân hình Cổ Trúc Đình run lên, Dương Phàm bởi vì trường kỳ tập luyện đao kiếm nên trên lòng bàn tay có nhiều nốt chai, từng nốt chai nhẹ nhàng trượt lên bầu vú non mịn của nàng, như có nhiều con kiến nhẹ nhàng di chuyển, nàng bị động nhận sự âu yếm của lang quân, thân thể căng thẳng không thể khống chế được, trong bụng dần dần dâng lên một luồng khí nóng, cảm giác ngứa ngáy từ mông rất bò lên tới ngực của nàng, làm nàng không chịu nổi khẩn trương xoắn đùi lại. Dương Phàm nhẹ nhàng lật vai nàng, nang thuận thế nằm xuống, hai tay đặt trên ngực, nhanh chóng nhắm mắt lại, hàng mi chớp chớp.
- A Lang, xin chàng, buông màn xuống đi.
Thật ra
Dương Phàm không cự tuyệt khẽ giơ tay, tháo kim móc xuống, tấm màn mỏng manh tơ vàng chậm rãi rủ xuống, quây chiếc giường thành một không gian nho nhỏ.
Giường thêu nhẹ lay động, trong màn che là một thân thể đàn ông to lớn trước sau lắc lư mông eo, một cặp đùi trắng dài bắt lấy hông của hắn, “kít, két”, khúc nhạc lại lần nữa được tấu lên.
Động tác của nàng còn rất trúc trắc, nhưng thân thể thuở nhỏ quen nhu thuật rõ ràng là thích ứng dễ dàng với bất cứ động tác nào, theo chỉ điểm của nam nhân, vòng eo và cặp mông của nàng bắt đầu nhấp nhô, kỹ thuật này đúng như một kỵ sĩ cưỡi ngựa tuyệt hảo, đang khống chế một con ngựa hoang bướng bỉnh.
Sau đó hai người lại thay đổi vị trí, nam kỵ sĩ biến thành nữ kỵ sĩ, eo thon nhỏ nhắn gần như bị bẻ gãy giống như dương liễu trước gió lả lướt lên xuống, còn có hai bầu ngực tròn như hai quả cầu trắng mịn mượt mà đung đưa. Tiếng rên rỉ yêu kiều, say ngọt yêu mị đến tận xương mang theo ba phần đau đớn, bảy phần sung sướng...
Màn lụa lay động chậm rãi bình thường trở lại, tiếng rên rỉ yêu kiều cũng biến thành tiếng thở dốc nhẹ nhàng, đôi nam nữ trong trướng như đôi chim giao cổ đầu cành rúc vào với nhau. Bộ ngực sữa của Cổ Trúc Đình phập phồng, sức lực tích cóp cả đêm lúc này lại không còn sót lại chút gì, nhưng trong nội tâm nàng lại cực kỳ ngọt ngào hạnh phúc.
Cô gái lần đầu mới nêm thử tư vị tình ái, thật ra cảm giác sung sướng trên thân thể vẫn còn chưa được khai phá đến tận cùng, nhưng cảm giác thỏa mãn trên tâm lý lúc này lại cực kỳ mãnh liệt. Nàng thích cảm giác chiếm giữ hoàn toàn nam nhân của nàng, thích cảm giác được hắn đi sâu thâm nhập vào cả thể xác và tinh thần của mình, thích hắn đạt được khoái cảm trên thân thể mình, nàng nguyện vì hắn mà kính dâng tất cả.
Đôi môi của Dương Phàm hôn lên cái trán đang rịn mồ hôi của nàng, hôn đến đôi môi hồng lại hôn xuống đầu vai mượt mà của nàng, hôn lên vết sẹo do bị tên nỏ làm tổn thương ở trên cánh tay nàng, bỗng nhiên cúi đầu mỉm cười. Tâm tư của Cổ Trúc Đình cực kỳ mẫn cảm, biết biểu hiện của mình có gì đó khác thường, không kìm nổi thấp giọng hỏi:
- Vì sao a Lang lại cười?
- Tại sao lại có nhiều người nhắm trúng nơi này rồi vậy, bên phải chỗ chúng ta là ai vậy?
Cổ Đại nói:
- Còn không phải là năm huynh đệ nhà Thọ Xương Vương sao, bọn họ chọn nơi này rồi thì bị Cao Dương Vương cướp mất, thế là phải chọn đất phía bên phải nhà chúng ta.
Dương Phàm nghe xong, hai mắt đăm chiêu, chuyện này thật sự là sợ cái gì thì cái đó sẽ đến, hai nhà Võ Lý đang dự tính làm chuyện gì đây, Dương Phàm ta bị kẹp giữa hai bọn họ, thật sự là phải vĩnh viễn sống những ngày không yên sao?
Lúc này, Nhâm Uy mang theo vài thị vệ từ trong rừng trúc chậm chạp bước ra, người đi trước thì mặt như khóc, người đi sau thì vẻ buồn bực, Nhâm Uy không nhìn thấy Dương Phàm, y mặt mày hớn hở nói với mấy người thuộc hạ:
- Hôm nay ta đi tây thành, nghe được một câu chuyện cười, nghe nói là có hộ gia đình, hàng xóm nhà bên phải là thợ đồng, hàng xóm nhà bên trái là thợ rèn, hai nhà ngày ngày đập đập gõ gõ, tiếng ồn thật là đáng ghét.
Hôm nay, nhà ở giữa nghe nói hai nhà hàng xóm muốn dọn đi, vô vùng mừng rỡ, vội vã mời hàng xóm đến thiết đãi yến tiệc. Kết quá là rượu quá ba tuần, đồ ăn qua năm vị, y hỏi hai vị láng giềng kia, các ngươi đoán được không, thợ đồng nói:
- Ta muốn dọn đến cửa hàng lò rèn.
Thợ rèn nói:
- Ta muốn dọn đến cửa tiệm thợ đồng..
Ha ha ha ha