Say Mộng Giang Sơn

Chương 1034 : Nhãn dược

Ngày đăng: 21:04 18/04/20


Hai con thanh ngưu kéo một chiếc du bích khinh xa chậm rãi dừng trước cửa Lâm môn ở Cấm uyển.



Nội hoạn của Đông giám Cấm uyển đang canh giữ trước cửa tiến lên phía trước, kiểm tra thân phận của người trong xe. Sau đó liền hướng về phía cấm vệ khoát tay áo, cửa lớn nhẹ nhàng mở ra, hai con thanh ngưu kéo xe lại chậm rãi đi vào.



Vừa vào trong đại môn, trước mặt là một mảnh thiên địa. Cây cảnh trong vườn tươi tốt sum suê, đình đài lầu các thấp thoáng sau những cành cây. Chiếc cầu xẻ đôi dòng nước lặng lẽ trôi. Phảng phất như lạc vào chốn tiên cảnh.



Cửa Cấm uyển ở phía sau vô thanh vô tức đóng lại, cấm quân thủ vệ nhìn hai lằn vết xe trên mặt đất, kinh ngạc thốt lên:



- Chỉ là một chiếc xe trâu, sao lại nặng như vậy, bên trong chứa cái gì vậy?



Vị cấm quân còn lại hướng về phía mặt đất nhìn một chút, ôm đại kích, lười biếng nói:



- Chắc là hôm qua trời mưa, cho nên lương thảo ẩm ướt.



- Làm sao có thể, mới vừa rồi mấy cỗ xe đi vào, vết xe cũng không có sâu như vậy.



Cấm quân kia nói:



- Ai mà biết được, mới vừa rồi ta nhìn thấy một người trong xe, dường như là Thiên Kỵ Trung Võ tướng quân, có vật gì đó đúc bằng sắt thì sao? Ngươi nha, đúng là ăn no rửng mỡ hết việc làm.



Hai cấm quân trở lại trước cửa lớn, xa xa lại có mấy chiếc xe hướng nơi này chạy đến.



Trường An tam uyển gồm Đông nội uyển, Tây nội uyển và Cấm uyển. Cấm uyển nằm ở ngoài thành, từ đông sang tây dài hai mươi bảy dặm, nam bắc kéo dài hai mươi ba dặm, chiếm diện tích một trăm hai mươi dặm. Phía đông tiếp sông, phía Tây bao quát Trường An, phía Nam nối liền cung thành, phía Bắc tới Vị Thủy. Là nơi có diện tích lớn nhất trong ba đại uyển.



Trong vườn diện tích to lớn như thế, khách mời tự nhiên không thể xuống xe ở ngoài Cấm uyển, bên trong còn có một đoạn đường rất dài. Dương Phàm là từ Thiên Kỵ doanh tới, cho nên lộ trình đi cũng không nhiều. Đi không bao lâu, liền thấy ở phía trước hai mươi mấy người nô bộc gia tướng đi quanh một chiếc xe, đầu xe cắm một một lá cờ có ba chữ - Phụng thần Trương- .



Dương Phàm khẽ mỉm cười, phân phó nói:



- Tăng tốc độ, đuổi theo mau!



Xe của Trương Xương Tông sau khi vào Cấm uyển, trên đường thưởng thức hoa cảnh ven đường. Nhưng từ lúc xe của Dương Phàm đuổi theo, y đã chú ý, lập tức sai người dừng xa giá lại chờ hắn, hai người gặp lại, cười ha ha. Trương Xương Tông nhấc tay mời, Dương Phàm liền xuống xe của mình, lên xe của Trương Xương Tông.



Xe của Trương Xương Tông đơn càng hai ách, giá dài bánh cao, trên xe có một lọng che lớn, kiểu cách thời Chiến quốc Tiền Tần, thoạt nhìn rất có phong cách cổ xưa. Bởi vì không có thùng xe, cho nên tầm nhìn rất tốt. Ở chỗ này đi lại, có thể nhìn thấy được phong cách bốn phương.



Trương Xương Tông cười hỏi:



- Dương tướng quân cũng được mời tới dự tiệc? Cao Dương Vương mở tiệc thiết yến, mời không ít người nha. Hoàng thân quốc thích, huân quý công khanh, lưỡng kinh quyền quý, quan viên thân sĩ, văn võ trọng thần đều mời đầy đủ. Nghe nói ngay cả trong cung có vài vị hoạn quan có phẩm bậc cũng đều nhận lời mời. Ha ha, quả nhiên là bao quát Vạn Tượng.



Dương Phàm nghe được ý đùa cợt trong lời nói của y, cười đáp:




Nơi này là hoàng thất Cấm uyển, giống như suối nước nóng Lạc Dương Long Môn, tuy rằng hoàng thất dời đi Lạc Dương đã lâu, nơi này không giống như Trường An hằng năm đều tu sửa, xa hoa đồ sộ. Trước cung điện từ sớm đã có rất nhiều xe, khách nhân tới hoặc tụm năm tụm bảy tâm sự bên ao liễu, hoặc là ở trước điện chuyện trò vui vẻ.



Xa giá của Trương Xương Tông vừa đến, đã có người thông báo lên. Phu phụ Võ Sùng Huấn làm chủ, tự nhiên là nên đi ra chào đón. Lại có những người kiêng kị thế lực lớn của Nhị Trương, cũng tiến lên vuốt mông ngựa, nịnh bợ mấy câu.



An Nhạc công chúa một bên chậm rãi đi tới, vừa thì thầm nói với Đỗ Văn Thiên đi phía sau nửa bước:



- Thượng Quan Uyển Nhi sẽ không tới, hết thảy dựa theo kế hoạch mà làm!



Đỗ Văn Thiên thấp giọng nói:



- Tại hạ hiểu!



Tiệc rượu ngày hôm nay, tuy nói là do phu phụ Võ Sùng Huấn mở tiệc chiêu đãi khách, tuy nhiên nô tì đầu bếp, vũ cơ, nguyên liệu nấu ăn, rượu ngon tất cả đều do Đỗ gia cung cấp. Cho nên Đỗ Văn Thiên có thể nhắm mắt theo sát bên người An Nhạc công chúa, nghiễm nhiên trở thành đại quản sự phủ công chúa.



Tiệc rượu ở Cấm uyển ngày hôm nay, nhưng thật ra là tụ tập nấu cơm dã ngoại, đi chơi tiết thanh minh, săn bắn, cưỡi ngựa, đá cầu, các loại trò chơi thể loại dã ngoại. Cho nên An Nhạc công chúa hôm nay không phải mặc cung trang, mà là kiểu áo lót hẹp tay áo, quần áo dài đến gối, nội đường vân thiếu khố, eo mang đai lưng da, tựa như trang phục người Hồ, vô cùng xinh đẹp. Lại thêm hai phần anh khí, càng tăng thêm vẻ quyến rũ.



Dương Phàm ngồi trên xe, nhìn thấy Đỗ Văn Thiên ở phía sau An Nhạc công chúa, đôi môi đột nhiên toát ra nụ cười thâm ý, hướng sang Trương Xương Tông thấp giọng nói:



- Lục Lang ngươi xem, nam tử đi theo sau An Nhạc công chúa, có phải có chút quen thuộc không?



Trương Xương Tông tuy rằng kiêu ngạo, nhưng cũng không ngồi trên xe chờ mọi người đến nghênh đón. Y đang muốn xuống xe, nghe Dương Phàm nói như vậy, vội vàng nhìn lại, không khỏi hơi sinh nghi hoặc nói:



- Đúng vậy, nhìn hắn có chút quen thuộc. Hắn là ai?



Dương Phàm không quá chắc chắn mà nói:



- Ta nhìn hắn sao thấy giống như kẻ phóng đãng lúc trước chúng ta giáo huấn ở Hưng Giáo tự vậy?



- Thật sao?



Trương Xương Tông nhìn chăm chú hai ba lần, vỗ lên lan can - BA- một tiếng, nói:



- Đúng! Chính là hắn!



Trương Xương Tông nói xong câu đó, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, y nhảy dựng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:



- Ta hiểu rồi, hóa ra là hắn!