Say Mộng Giang Sơn
Chương 113 : Một đôi bích nhân
Ngày đăng: 20:47 18/04/20
- Thập Thất, công phu giỏi! Ha ha ha, cú đá cầu này quá tuyệt!
Dương Phàm đá một cú đẹp, đại sư huynh Hoằng Nhất cũng rạng rỡ mặt mày, y vỗ mạnh lên vai Dương Phàm, cười tươi rói, còn cố ý hét thật to để các cung nga tú nữ nghe được.
- Tiểu Man tỷ, những hòa thượng này từ đâu tới vậy?
Một tiểu cung nữ đến gần bên Tạ Mộc Văn, khẽ hỏi. Tạ Mộc Văn quan sát những hòa thượng kia, nói:
- Ngoại trừ Tiết sư thì còn có ai có thể dẫn nhiều hòa thượng như vậy đến trong cung chứ.
Tiểu cung nữ giật mình, nói:
- Bọn họ tới làm gì vậy? Là muốn đấu trận sao?
Tạ Mộc Văn bật cười nói:
- Ngươi nha, ý nghĩ kỳ lạ. Ngươi muốn biết thì đi hỏi là được.
- Được!
Tiểu cung nữ đáp một câu rồi chạy đến chỗ Hoằng Nhất, Dương Phàm.
- Này! Hòa thượng các ngươi tới đây làm gì vậy?
Tiểu cung nữ chống lên tấm eo mỏng hỏi to. Tiểu cung nữ này tuổi nhỏ, ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, có gương mặt búp bê xinh đẹp, tuy rằng bộ dạng trừng mắt hung hãn nhưng vẫn rất khả ái. Cái gọi là đẹp khi giận, chính là như vậy đó.
Hoằng Lục ưỡn ngực ra, chống eo, nghếch mũi lên trời, nói:
- Từ lâu đã nghe nói trong cung có nhiều cao thủ đá cầu, Bạch Mã Tự chúng ta hôm nay vào cung là muốn đấu đá cầu với các ngươi.
Hoàng Lục vừa thốt ra khiến tất cả ồ lên, các cung nga đối diện châu đầu nghé tai vô cùng hưng phấn. Xem chừng xưa nay các nàng ở trong cung thật sự quá nhàn, nên có chút việc là đã vô cùng vui sướng. Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân các nàng có sự tự tin vô cùng lớn, hàng năm trận thi đấu lớn đá cầu tại Hội Thượng Nguyên, luôn luôn là các nàng đoạt giải quán quân.
Hòa thượng Bạch Mã Tự tiến cung tìm ngược tới!
Càng lúc càng nhiều cung nga tú nữ nghe được tin tức này đều xúm lại, miệng năm miệng bảy liên hồi hỏi người khác, khi biết tin tức là thật thì lập tức hưng phấn.
Lúc này, Tiết Hoài Nghĩa đã gặp thấy Võ Tắc Thiên, liền trình "Đại Vân Kinh Sơ"ở trong tay áo dâng tới.
Cao tăng đại đức này bình thường vốn chỉ am hiểu chút kệ ngữ, lúc này vì "Đại Vân Kinh Sơ" mà bọn họ bị gò ép sáng chế ra loại kệ ngữ cùng tiên đoán gì đó lượng lớn, phát huy toàn bộ trí tưởng tượng của bọn họ, đem mỗi một câu nói trong "Đại Vân Kinh" mà phát huy cải biến nó đi.
Thái Bình công chúa nghe vậy liền hiểu, lại "ồ"một tiếng, nói:
-Vậy thì ta về đây.
Thượng Quan Uyển Nhi vội ngăn nàng lại:
- Nếu công chúa đã tới, cần gì vội vã về như vậy. Tiết sư dẫn theo một đám đệ tử tới nói là muốn khổ luyện đá cầu để tham gia đấu bóng THượng Nguyên, tranh tài ngôi quán quân với đội cầu chúng ta. Hiện tại muốn giao đấu với cao thủ đá cầu chúng ta một trận, Uyển nhi đang định đi bố trí nhân thủ để đấu với bọn họ, nếu Công chúa không có việc gì thì cùng đến đó.
Thái Bình công chúa nghe vậy, khinh thường nói:
- Thủ hạ của Tiết Hoài Nghĩa chỉ là một đám lưu manh, bọn họ có năng lực gì mà đá cầu?
Nói vậy nhưng cuối cùng vẫn đi cùng Thượng Quan Uyển Nhi đến hậu Uyển.
Trong Hậu Uyển, hai bên còn đang đấu võ mồm, một đám cung nga nói làm đám hòa thượng không cãi lại được, bỗng một cung nga thở hồng hộc chạy tới, reo lên:
- Tiểu Man tỷ, Ích Thanh muội muội, các người đừng cãi nhau nữa, Thượng Quan Đãi Chiếu tới, Đãi Chiếu nói, chúng ta sẽ đấu với chúng tăng chùa Bạch Mã.
Tạ Tiểu Man ngạc nhiên, nói:
- Thượng Quan Đãi Chiễu cũng biết chuyện này ư?
Nữ cung nga kia nói:
- Việc này đã được Thiên Hậu cho phép, Thượng Quan Đãi Chiếu đang đến vì chuyện này, ồ, các người nhìn kìa.
Cung nga kia chỉ ngón tay ra sau, tất cả mọi người đều nhìn theo, thấy hai vị công tử áo trắng đang sóng vai đi tới sân.
Có người liền kêu lên:
- A, Thái Bình công chúa cũng tới.
Dương Phàm nghe vậy chăm chú nhìn, thấy sân bóng bên kia có hai người đứng đó đều mặc nho phục, môi đỏ như son, mũi thẳng, da mượt mà đứng ở đó giống như đôi bích nhân, nếu là nữ cải nam trang, vậy thì chỉ sợ ngay cả Tây Tử Phi Yên cũng không bằng.
Tỉ mỉ nhìn dung mạo hai nàng, người bên trái kiều diễm chính là Thái Bình công chúa đã gặp ở bên sông Lạc Thủy.
Còn người ngọc thanh lệ kia...Dương Phàm nhớ mang máng hình như ngày đó lại Lạc Thủy cũng từng gặp rồi, lúc đó người này đứng ngay cạnh Thái Bình công chúa, thì ra là Thượng Quan Uyển Nhi. Dương Phàm thật không ngờ mình hao tổn tâm cơ muốn gặp người, hóa ra lúc đầu đã gặp ở bên sông Lạc Thủy rồi, chỉ là không được nhìn trực tiếp, đến hôm nay thì đã chính thức được nhìn thấy gương mặt thật của nàng.