Say Mộng Giang Sơn

Chương 10571 : Một nhóm cô gái nhỏ (1)

Ngày đăng: 21:05 18/04/20


Cuối năm rồi, việc phòng ngự trong cung cũng có phần tăng cường hơn trước, Dương Phàm đi khắp nơi tuần tra, chỉ đạo cấp dưới phải cẩn thận vì hôm nay là một trong những ngày quan trọng, chớ để ra sai sót gì, Dương Phàm đến lúc này mới tìm ra được lí do dời cung, hắn vừa ra khỏi cung thì Nhâm Uy đã đứng trước ở Huyền Vũ Môn đem áo khoác lông hồ ly khoác lên người cho hắn.



Dương Phàm thấp giọng hỏi:



- Thẩm Mộc có thể hồi kinh đến sao?



Nhị tông Hiển Ẩn "Thừa Tự Đường" đã tránh xa được sự đời thị phi, sau khi hai bên tiến hành hợp tác với nhau, thì có một số quan hệ cần giải quyết. Về chuyện báo thù, giương thương múa kiếm thì Thẩm Mộc giỏi hơn Dương Phàm, lại thêm chuyện hắn ta không phải là người làm quan, hành động tự do, cho nên những ngày này vẫn do hắn lo liệu mọi chuyện, bàn bạc cùng với một số người có vai vế.



Hiện giờ trời đang rét đậm rét hại, tuyết rơi rất nhiều, lại gần hết năm nên Thẩm Mộc tất nhiên phải về kinh đón năm mới. Dương Phàm đã có ý nhắc trước cho Nhâm Uy nghe ngóng thời gian Thẩm Mộc trở về, hai người đã rất lâu rồi chưa gặp nhau, khoảng thời gian hiển ẩn nhị tông cũng có nhiều việc cần hai người thương lượng, trước mắt việc quan trọng nhất chính là không thể thiếu sự tham gia của Thẩm Mộc.



Nhâm Uy liền nói:



- Ty chức nhe ngóng được, ngày mai thì Thẩm công tử sẽ hồi kinh.



Dương Phàm ngửa mặt lên nhìn trời rồi thở dài:



- Năm nay tuyết ở Quan Trung thực sự là quá lớn, nhưng hi vọng ngày mai không có bão tuyết làm cản trở lộ trình của hắn.
- Trời ơi, thật là khủng khiếp! Như vậy chẳng phải là chuyện loạn luân, trái với luân thường đạo lý hay sao, có chết muội cũng không đi.



- Thì đó, ta còn nghe nói, người ở đó cả đời cũng chỉ tắm có vài lần, trên người luôn có mùi hôi thối.



Mấy tiểu thư nghe đến đây thì tự dưng bịt mũi lại, nhăn mày chau mặt giống như đã ngửi thấy mùi đó, nhìn thấy người đàn ông Thổ Phiên vậy.



Sùng Xương Huyện Chủ Lý Trì Doanh 9 tuổi, trong mắt mọi người là người ưu tú nhất, đôi mắt to tròn long lanh, môi hồng răng trắng, các đường nét trên mặt hài hòa, tuy rằng có chút ngây ngô, trẻ con nhưng cái khí chất của một tài nữ thì không thể nào phủ nhận được.



Lý Trì Doanh nghe vậy liền tức giận nói:



- Thật là không thể hiểu nổi, hoàng tổ mẫu tại sao phải nhẫn nhịn Thổ Phiên lâu như vậy, lẽ nào Người can tâm để tôn nữ của Người bị gả đi Thổ Phiên chịu khổ ư? Còn nhớ lúc Thái Tông Hoàng trị vì, Đại Đường ta hùng cường như thế nào, lúc mai táng Văn Thành chẳng phải là vẫn còn sợ đến mức xanh mặt hay sao?



Người hầu của tỷ ấy đến cơm cùng không được ăn. Sau khi xuất giá chỉ ở trong một căn phòng nhỏ, trong phòng chỉ có một chiếc giường, một chiếc tủ mà thôi, mấy người cùng vào phòng thì chỉ còn cách là đứng thôi. Văn Thành mang nhiều đồ hồi môn như vậy mà còn phải chịu đủ tủi nhục, lại còn bị Chính phi hiếp đáp, xuất giá hơn một tháng mà cũng không có một a hoàn theo hầu.



Người Thổ Phiên cho là hôn sự của Văn Thành là vì Đại Đường sợ binh lính của Thổ Phiên nên đã cống nạp lễ vật cho Thổ Phiên, rõ ràng Đại Đường chúng ta đã bị người ta coi khinh, đã bị người ta sỉ nhục nhưng lịch sử lại không ghi như vậy, họ nói Thổ Phiên luôn kỉnh trọng và ngưỡng mộ Đại Đường, như là coi nước ta là thượng quốc vậy, đúng là lừa mình dối người.