Say Mộng Giang Sơn
Chương 1073 : Giữa lấy và bỏ
Ngày đăng: 21:05 18/04/20
Trương Thuyết từ Phụng thần giám đi ra, tâm sự nặng nề, đến cả Ngự sử Trung Thừa Tống Cảnh đi đến, y cũng không thấy. Tống Cảnh sinh lòng kỳ quái, chủ động lên tiếng chào hỏi y. Trương Thuyết lúc này mới như tỉnh mộng, vội vàng dừng lại, hướng về phía Tống Cảnh thi lễ.
Tống Cảnh xem y tinh thần hoảng hốt bèn nói:
- Đạo Tế, thân thể ngươi không thoải mái sao? Tại sao sắc mặt khó coi như vậy?
Trương Thuyết miễn cưỡng cười nói:
- Nhờ Trung Thừa hỏi thăm, Trương Thuyết không sao, chỉ là… chỉ là có chút khó chịu thôi.
Trương Thuyết cũng không có tâm trạng mà nói nhiều, nói vài lời khách sáo với Tống Cảnh, rồi chắp tay cáo từ. Tống nhìn bóng lưng của hắn, nghi ngờ lắc lắc đầu.
Trương Thuyết là công thần chủ yếu biên soạn “Tam giáo châu anh”. Bởi vậy, đã xây dựng mối quan hệ khá là thân thiết với Nhị Trương, tuy rằng mối quan hệ này chủ yếu là công việc. Hôm nay Trương Xương Tông đích thân mời, Trương Thuyết rất kinh ngạc. Hắn không ngờ Nhị Trương mời đến, nhưng lại là vì mục đích này.
Trương Thuyết tự đáy lòng không muốn làm việc tiểu nhân này, nhưng đối diện với sự uy bức lợi dụ của bọn quyền thế ngút trời Nhị Trương, Trương Thuyết lai không biết nên ứng phó thế nào.
Trương Thuyết không có bối cảnh gia thế hùng hậu, cha y chỉ làm Huyện thừa Hồng Động. Y có ngày hôm nay hoàn toàn là vì tài học xuất chúng và tự thân cố gắng. Hiện giờ y mới hơn ba mươi tuổi mà đã làm quan Phượng Các Xá, tiền đồ có thể nói là vô cùng rộng lớn.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà Trương Thuyết không muốn kéo bè kết phái, không muốn tiếp nhận sự dẫn tiến của Cao Tiễn, gia nhập môn hạ của Thái Bình. Y làm người cẩn trọng, không muốn ở vào thế rắc rối phức tạp như hiện nay, lúc tình thế hỗn loạn mà gia nhập bất kỳ phe nào. Y chỉ muốn làm tròn bổn phận, mặc kệ ai đăng cơ, với chiến tích quan thanh tốt đẹp, với bản lĩnh tài học nổi tiếng và bối cảnh chính trị trong sạch của y đều nhận được trọng dụng.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng! Trận phong ba này rốt cục vẫn lan đến trên người y. Trương Dịch Chi hứa hẹn với y nhiều lợi lộc, chỉ cần hắn chịu làm chứng, sau khi sự thành, đảm bảo y được giữ chức Thị lang, chỉ cần trước tiên tới Lục bộ nhận thực quyền rồi nắm chức Thị lang, y sẽ có cơ hội lên làm Tể tướng.
Tuy rằng Trương Thuyết trước nay luôn tự tin với con đường làm quan của mình, nhưng đối với mục tiêu cuối cùng là chức Tể tướng thì y cũng không dám có nhiều mộng tưởng. Trong dự tính của y, cho dù con đường quan lộ thuận buồm xuôi gió, trở thành Tể tướng cũng là việc việc sau khi y sáu mươi tuổi, y ít nhất cũng phải phấn đấu ba mươi năm nữa. Lời hứa của Trương Dịch Chi đã đem thời gian rút ngắn hai mươi năm.
Điều kiện này quả thực động lòng người, nhưng nếu chỉ là lợi dụ thì vẫn không thể làm Trương Thuyết động lòng. Trương Thuyết không muốn vì việc này mà gánh lên vết nhơ cả đời không thể gột rửa. Nhưng Trương Xương Tông đồng thời còn uy hiếp y, nếu y không chịu làm theo thì sẽ giáng chức y đến Lĩnh Nam, làm Huyện thừa đến hết đời.
Dựa vào sự sủng ái của đương kim Nữ đế đối với Nhị Trương, Trương Thuyết tin tưởng bọn họ nói được làm được. Trương Thuyết không chịu gia nhập bất cứ phe phái nào, quả thực khiến địa vi của y trở nên cao cả, nhưng cũng vì nguyên nhân này mà y không có hậu đài đỡ lưng. Nhị Trương có thể đưa y lên trời, cũng có thể một cước đạp y xuống địa ngục.
Chính vì sự uy hiếp này mà Trương Thuyết dưới thế vừa được đấm vừa được xoa mà đồng ý với Nhị Trương, bằng lòng làm chứng cho bọn họ. Nhưng khi vừa rời Phụng Thần giám, Trương Thuyết liền tỉnh táo lại. Y từ nhỏ đã được hưởng sự giáo dục Nho gia, nói đến quân tử, không cho phép y làm những việc không có phẩm chất như vậy, hơn nữa y cũng không thấy tương lai tốt đẹp của Nhị Trương, nếu từ giờ bị buộc vào chiến xa của Nhị Trương…
Trong lòng Võ Tắc Thiên căm tức, thầm trách hai tên tiểu tình lang làm việc không đủ chắc chắn, đến tìm người làm chứng cũng có thể trước điện phản cung, lúc này không chỉ Nhị Trương, mà đến bà ta cũng bị làm cho quẫn bách vô cùng, vừa nghe Trương Xương Tông nói vậy, vội vàng tự tìm lối thoát, trầm giọng hỏi:
- Có chứng cớ không?
Trương Xương Tông chỉ là mở miệng nói bừa, hoàng đế vừa hỏi, y lập tức moi ruột moi gan, bỗng nghĩ tới một việc, hưng phấn nói:
- Trương Thuyết đã từng khuyên Nguỵ Nguyên Trung làm Y doãn, Chu công. Mọi người đều biết, Y Doãn đã từng lưu đày quân vương Thái giáp của hắn, Chu công đã từng thay thế quân vương của hắn nhiếp chính. Trương Thuyết đây chẳng phải là giật dây cho Nguỵ Nguyên Trung phản quân tạo phản sao?
Võ Tắc Thiên sắc mặt trầm xuống, nói với Trương Thuyết:
- Trương Thuyết, ngươi đã từng nói qua những lời này không?
Nếu Trương Thuyết đã đưa ra lựa chọn, thì nhanh chóng trấn tĩnh lại. Y khinh thường liếc Nhị Trương một cái, nói với Võ Tắc Thiên:
- Huynh đệ Dịch Chi đều là kẻ tiểu nhân không đọc sách, chỉ biết câu chuyện Y, Chu mà không rõ đạo lý bên trong.
Lúc trước, Nguỵ công thăng nhiệm tam phẩm (tam phẩm trở lên mặc quan phục màu tím, có tư cách phong tướng), thần với chức phận Lang quan đi tới bái tạ.
Nguỵ công nói với các quan khách:
- Vô công được sủng ái, không khỏi hổ thẹn.
Thần bèn nói một câu:
- Nguỵ công noi theo Y, Chu đảm nhiệm chức quan tam phẩm, làm sao phải hổ thẹn.
Mọi người đều biết, Y Doãn, Chu Công chính là hiền tướng thời xưa, là thần tử trung thành, thiên hạ ngưỡng mộ. Bệ hạ dùng Tể tướng, không để họ học theo Y, Chu, vậy nên học ai đây?