Say Mộng Giang Sơn

Chương 242 : Tập kích bất ngờ Đại Tiễn Đầu

Ngày đăng: 20:49 18/04/20


Bộ lạc Bạt Tất Di là bộ lạc đầu tiên Dương Phàm gặp phải khi tiến vào trong khu vực của Đột Quyết. Thủ lĩnh của họ là Đại Tiến Đầu Tiêu Mục Mộc.



Khả Hãn Đột Quyết phân chia bộ lạc cả nước làm mười thiết, mỗi thiết ban một lệnh tiễn. Thiết thủ lĩnh sẽ quản các bộ lạc trong thiết của mình, chia làm tả hữu sương. Mỗi sương có năm bộ lạc. Mỗi bộ lạc lại được ban một lệnh tiễn, cho nên. Nói chi tiết ra, mỗi bộ lạc cũng được gọi là một tiến, Đại Tiến Đầu là đại thủ lĩnh, chính thức được coi là thủ lĩnh bộ lạc, là người nắm hết quân chính đại quyền trong bộ lạc.



Trương Nghĩa dẫn theo người của mình, chạy tới bộ lạc của Đại Tiến Đầu Tiêu Mục Mộc.



Hắc Toàn Phong, mặc dù là người Đột Quyết nhưng mã phỉ của y so với người của Tiểu Phi Tướng còn độc ác hơn. Vốn thế lực của mã tặc Hắc Toàn Phong còn lớn hơn nữa, nếu không phải do bị quân đội Đột Quyết bao vây tiễu trừ làm cho tổn thất thì y cũng không đến mức Tiểu Phi Tướng muốn mua hai ngàn con ngựa cũng không đủ.



Phải biết rằng, vào thời kỳ đỉnh cao của y, dẫn người ra ngoài cướp cũng là một người ba ngựa, hiện giờ xem như cơ hội cho y báo thù rửa hận. Tuy nhiên, bộ lạc lớn như Bạt Tất Di, Hắc Toàn Phong cũng chưa từng dám tấn công. Mặc dù lần này có sự liên kết với Tiểu Phi Tướng, nhân mã của y cũng không dám. Nên nhớ rằng bộ lạc Bạt Tất Di có ít nhất bảy ngàn cung thủ.



Nhưng thám tử y phái ra lại quay về bẩm báo, thanh niên cường tráng, dũng sĩ của bộ lạc Bạt Tất Di dường như đều đã rời đi hết. Tin tức này lập tức khiến cho Dương Phàm cảnh giác. Lúc này là mùa đông gía rét, không có chuyện du mục di chuyển. Bộ lạc Bạt Tất Di lớn như thế, chiến sĩ có thể đi đâu?



Dương Phàm lập tức nghĩ đến, hay là hai tên thám tử Đột Quyết chạy trốn kia đã đưa được tình báo tới dưới trướng Khả Hãn Đột Quyết, và Khả Hãn đang tập kết binh mã, chuẩn bị tấn công pháo đài biên cương Đại Đường?



Muốn biết rõ điều đó, và hướng đi quân sự của Đột Quyết, hắn cần tấn công bộ lạc này tra hỏi đám thủ lĩnh. Muốn cho chiến sĩ bộ lạc Bạt Tất Di không còn lòng dạ nam chinh, quay về cứu viện bộ lạc cũng cần phải khiến cho bộ lạc bị trọng thương. Đồng thời, với cấp bậc bộ lạc này, tù trưởng tất đã có cơ hội gặp qua A Sử Na Mộc Ti, Dương Phàm cũng muốn lộ mặt ở đây, khiến cho bộ lạc này nghi kỵ A Sử Na Mộc Ti, khơi mào sự lục đục giữa bọn họ.



Trương Nghĩa được Dương Phàm bày mưu đặt kế, liền cương quyết phải gặm cho được khối thịt béo Bạt Tất Di này. Hắc Toàn Phong hơi lo lắng, nhưng sau khi tìm hiểu kỹ, y tin tưởng chiến lực chủ yếu của bộ lạc đã rời khỏi thì nhất thời lòng tham nổi lên. Hiện giờ có thêm hai ngàn cường binh của Tiểu Phi Tướng trợ trận, đây là cơ hội ngàn năm một thuở. Bỏ qua hôm nay, chỉ sợ cũng không còn cơ hội có ý định đánh bộ lạc lớn như vậy nữa.



Vì thế, song phương ăn nhịp với nhau, lén lút tới gần bộ lạc Bạt Tất Di.




- Giết!



Dương Phàm thúc ngựa đi trước, một mâu đâm lủng ngực một người đàn ông vạm vỡ. Hắn dồn lực hai tay, nâng cả người y lên, xoay tròn trên không như cối xay, ra sức đập một đập về phía trước, nện trúng một kỵ sĩ Đột Quyết rơi xuống ngựa.



Người này rơi xuống đất “, choáng váng hoa mắt vừa ngẩng đầu lên, chỉ thấy có một con ngựa cao lớn trên đỉnh đầu, hai vó ngựa lớn như hai cái bát ăn cơm khua giữa không trung và một cây trường mâu sắc bén.



- Tách!



Một giọt máu trên mũi thương rơi đúng mắt y. Theo bản năng y nhắm mắt lại, sau đó chỉ thấy đau đớn nơi ngực. Cây trường mâu kia đã đâm xuyên qua ngực y, đóng đinh cả người y trên mặt đất.



Dương Phàm một tay cầm mâu, một tay cầm cương, phóng tầm mắt ra xung quanh, thì thấy bọn họ đã khống chế được tình thế trong doanh. Mục dân bộ lạc Bạt Tất Di ở bên ngoài đều chạy trốn, mà trong khu trung tâm này, đám người có quyền có tiền đã bị bọn họ bao vây. Trận chiến đấu chuẩn bị kết thúc.



- Đại thủ lĩnh! Mau lại đây!



Có người cao giọng gào lên. Thời gian vừa rồi Dương Phàm cùng càn quét sa mạc, cũng đã có thể nghe hiểu một ít từ ngữ bọn họ thường xuyên dùng. Huống chi cái tên “Thủ lĩnh bộ lạc” này phát âm là Sĩ Cân (Thủ lĩnh). Dương Phàm quay lại nhìn, chỉ thấy một võ sĩ Đột Quyết đang đỡ một người đàn ông vạm vỡ quần áo xộc xệch lên ngựa. Nhưng y vừa mới quay người, đã bị một mã phỉ chém một cái vào đầu vai, thân chia hai nửa.



Người đàn ông vạm vỡ râu quai nón thúc ngựa, vung roi định trốn. Dương Phàm vung tay lên, trường mâu trong tay lao đi phát ra tiếng rít. “Phập”. Cây trường mâu xuyên trúng vào bụng con ngựa, khiến cho nó kêu lên một tiếng, dựng đứng hai chân trước, hất người đàn ông kia xuống.