Say Mộng Giang Sơn

Chương 292 : May áo cho người khác

Ngày đăng: 20:50 18/04/20


Dương Phàm nói cho cùng cũng có sư phụ làm quốc vương, cho nên hắn từ khi còn rất nhỏ đã hiểu được đạo lý này, hồi đó hắn kiên quyết gạt bỏ đề nghị của Uyển nhi là phương pháp nhanh chóng thăng quan tiến chức, cũng là bởi vì hắn biết rõ không có cơ sở để lên chức, tạm thời nở nang mày mặt nhưng sau lưng tất nhiên có bao nhiêu mối họa rình rập. Phó Du Nghệ lên chức rồi bị giáng chức đã minh chứng cho điều này.



Cho nên Dương Phàm cũng không ghét những người do Triệu Du phái đến. Hắn bây giờ tựa như một gốc cây vừa mới được cấy ghép thành cây, luôn cần một cái giá đỡ, giúp hắn ngăn mưa cản gió, chờ hắn đã có được thực lực của chính mình, hắn bất cứ lúc nào cũng có thể thoát khỏi lực lượng bên ngoài đến nâng đỡ cũng là trói buộc này.



Dương Phàm tiến vào đại sảnh, bất ngờ ngẩn ra, trong đại sảnh có rất nhiều các hòm xiểng và dụng cụ buộc rất nhiều lụa đỏ, Trần Thọ đi theo hắn tiến vào vội vàng giải thích:



- Trong cung đưa tới rất nhiều lễ vật hứa hôn, người đưa tới còn nói, sau ba ngày nữa, đồ cưới sẽ do người của nội vệ lại đưa tới.



Dương Phàm “Ồ” một tiếng nói:



- Ngươi đi canh cửa đi, một lát nữa sẽ có một đoàn người họ Võ đến, ngươi dẫn bọn hắn tiến vào gặp ta!



Trần Thọ dạ một tiếng, liền theo hướng cửa cổng bước đi.



Dương Phàm đi tới, xé lụa đỏ buộc phía trên, tiện tay mở ra một cái rương, chỉ thấy một thùng đầy chồng chất tơ lụa, sa tanh, hắn đóng nắp thùng, lại nhìn các dụng cụ gia đình, bất kể là mấy cái bàn dài, tủ, rương, giường, bàn, bình phong, ghế tất cả đều làm từ gỗ cây Tử Đàn, Hoa Lê, vật liệu gỗ quý mà chế thành.



Vật liệu gỗ tuy là có giá trị nhưng không có nạm vàng khảm ngọc, mà để nguyên mày nước sơn thô mộc, cái này lộ ra vẻ tự nhiên thuần phác, xa mà không hoa, không có một chút tầm thường nào, dụng cụ gia đình kiểu dáng và tạo hình cũng vô cùng khác biệt, giá cắm nến như một gốc cây tự nhiên, tất cả đều tạo hình kỳ lạ, đặc biệt tao nhã, phóng khoáng.



Dương Phàm nhìn những vật dụng gia đình kiểu dáng phong cách như vậy, chợt nhớ tới đồ đạc bố trí tại chỗ ở của Uyển nhi, những vật dụng gia đình này cũng có phong cách tương tự như vậy. Dương Phàm trong lòng bất giác khẽ động , thầm nghĩ:



- Chẳng lẽ những vật dụng gia đình này đều là Uyển nhi tự tay chuyển tới cho ta?



Nghĩ đến mối tình thắm thiết của Uyển nhi đối với mình, nguyện vọng lớn nhất của nàng ấy chính là được làm vợ của hắn, ngày hôm nay lại tự tay mình chọn lựa cho hắn các loại vật dụng để thành thân, đón dâu, để hắn và một nữ nhân khác mà nở mày nở mặt trong ngày đại hôn, hẳn là trong lòng của nàng như đao như đao cắt?



Nghĩ đến đây, một ý niệm bỗng nhiên nổi lên trong lòng hắn…


Bọn người Chu Lợi Dụng, Nhiễm Tổ Ung là tâm phúc của Võ Tam Tư, làm sao mà không biết. Vừa nghe Võ Tam Tư nói như vậy, năm người nổi da gà, mặt biến sắc, Diêu Thiệu Chi thất thanh kêu lên:



- Ngụy Vương? Ngụy Vương thân là Vương gia, lại là Tể tướng, tự cho mình là đứng đầu tất cả các quan và thân phận tộc trưởng của Võ thị, hiện giờ ở trong triều quyền hành như mặt trời giữa ban trưa, thẳng thắn mà nói thì Vương gia cũng phải hơi ở lép vế đấy. Hiện giờ… Vương gia đã có biện pháp đối phó sao?



Võ Tam Tư khẽ mỉm cười, cầm bản lời khai ở trong tay đưa ra, nói:



- Cầm lấy đi, các người hãy xem một chút!



Chu Lợi Dụng bước nhanh về phía trước, nhận lấy bản lời khai từ trong tay của Võ Tam Tư, bốn người kia không chờ được, đều tiến đến trước mặt y, đọc phần lời khai tỉ mỉ của Diệp An kể lại quá trình làm thế nào thoát đi từ đại doanh của Lâu Sư Đức một lượt. Sau khi xem xong, Chu Lợi Dụng vẻ mặt mù mờ hỏi:



- Vương gia, cái này hình như là lời tự thuật của một gian tế Đột Quyết về tiến trình chạy khỏi quân doanh Lũng Hữu thế nào?



Võ Tam Tư dương dương đắc ý mà nói:



- Đúng rồi!



Quang Lộc Thừa, Tống Chi Tốn nghi nghi hoặc hoặc nói:



- Vật này có vấn đề gì? Có quan hệ gì tới Ngụy Vương?



Giám sát Ngự Sử Diêu Thiệu Chi hơi hơi suy nghĩ một lát, lại đột nhiên “A” lên một tiếng nói:



- Trong đại doanh Hà Nguyên Quân có gian tế trốn thoát, còn lấy trộm đi tài liệu cơ mật về quan ải biên thùy. Hai vị tướng quân Khâu Thần Tích và Lâu Sư Đức từng chia ra dâng thư lên triều đình xin được tự trừng phạt.



Diêu mỗ chịu trách nhiệm giám sát bách quan, từng xem qua công hàm của bọn họ, có vẻ như lời cung khai này có chút không ăn khớp…