Say Mộng Giang Sơn
Chương 312 : Ngươi ra tay trước
Ngày đăng: 20:50 18/04/20
Ba ngày cưới đã kết thúc, Dương Phàm trở lại cung canh gác, vừa mới đến nơi, phó tướng Phí Viên Hiên liền đem chuyện phụng mệnh Phụng Lí Chiêu Đức đánh chết Vương Khánh Chi báo cho hắn biết.
Dương Phàm thấy vẻ mặt y không yên, cười an ủi:
- Chuyện này Dương mỗ đã nghe nói rồi, cho dù bổn quan có có mặt tại hiện trường, dưới sự nghiêm lệnh của Lý Tướng, cũng chỉ có thể cúi đầu tuân lệnh, tướng quân có tội gì? Chuyện này, ngươi không cần để bụng làm gì.
Phí Thần Hiên thầm nói:
- Dương Lang tướng lại nói như thế? Đúng rồi, cái tên Vương Khánh Chi đó là người thuộc phe Ngụy vương đấy., Ngày đại hôn của Lang tướng ta ở trong cung trực không thể rời đi được, đã nhờ Hoàng Húc Sưởng mang quà qua, lão Hoàng trở về nói, lúc đó đến cả Liên Vương cũng qua đó, nói như vậy thì, Dương Lang tướng là người một phe với Lương Vương bộ tộc Võ Thị, hoàn toàn không có quan hệ với Ngụy Vương.
Nghĩ thông điểm mấu chốt này nỗi lòng của Phí Thần Hiên mới hoàn toàn yên tâm, bèn vui vẻ giao nhận với Dương Phàm. Dương Phàm nhận lấy quá trình ghi chép một đống sự vụ xem qua, dòng đầu tiên viết là:
- Lâu Sư Đức hồi kinh, phái Nghi Trượng cùng Lý Tướng nghênh đón từ mười dặm!
Lâu Sư Đức về đến kinh, Lâu Sư Đức đại thắng lần này không chỉ là đại thắng lần đầu tiên của triều Võ Tắc, mà quan trọng hơn là giúp Võ Tắc Thiên dọn đường để thu phục tứ trấn An Tây, những tiếng phản đối xuất binh trong triều đình hầu hết suy yếu, Võ Tắc Thiên vui sướng, đặc biệt phái Lý Chiêu Đức thay mặt bà ra nghênh đón tận ngoài thành Lạc Dương.
Lý Chiêu Đức là tể tướng đương triều, xếp hạng thứ tư trong rất nhiều tướng khác, mà chức quan bây giờ của Lâu Sư Đức cón kém xa Lý Chiêu Đức, Võ Tắc Thiên sai Lý Chiêu Đức thay mặt mình ra nghênh đón, đủ thấy được sự coi trọng đối với Lâu Sư Đức, cũng hiển rõ vinh quang của Lâu Sư Đức trong lần hồi kinh này.
Dương Phàm sau khi sắp xếp thỏa đáng việc cảnh giác trong cung, đích thân đưa Nghi Trượng và Lý Chiêu Đức xuất thành. Khi gặp Lâu Sư Đức, Lâu Sư Đức thấy vị tướng lĩnh cấm quân ra nghênh đón này là Dương Phàm, không khỏi nở một nụ cười hớn hở.
Thần nghe nói, trong hậu hoa viên của Vi Phương Chất có trồng mấy cây Lê, mùa xuân năm nay, hoa Lê nở đẹp như mây, tươi tốt đẹp đẽ.Vi Phương Chất vô cùng thích, còn đặc biệt mở yến tiệc gia đình, trải chiếu uống rượu dưới gốc cây Lê, sau khi say mèm còn nói:
- Bây giờ cây lê hoa nở xum xuê, thu về tất nhiên quả sai trĩu cành, lúc đó cùng ngươi lại đến uống rượu vì ……..
Võ Tắc Thiên vẻ âm trầm, bàn tay của thiếu phụ khuê trung được bảo dưỡng mềm mại đẹp đẽ vỗ mạnh lên án một tiếng. Thượng Quan Uyển Nhi đứng hầu ở bên cạnh trông thấy tình cảnh này, trong lòng thầm nghĩ:
“Vi Phương Chất này sợ là gặp xui xẻo rồi!”
Võ Tắc Thiên thực sự giận dữ, hai năm trước, bà từng trọng dụng Cung Tự Minh, kết quả là Cung Tự Minh lại che dấu phản nghịch Từ Kính Nghiệp, người em song sinh của Từ Kính Chân, còn tìm trăm phương ngàn kế giúp tên đó trốn đi, bây giờ trọng dụng Vi Phương Chất, Vi Phương Chất lại tâm hướng Lý Đường, hay là muốn lật đổ sự thống trị của mình, lũ người này quả thực là một lũ sói mắt trắng nuôi mãi không quen sao?
Võ Tắc Thiên nổi giận đùng đùng nói với Chu Hưng:
-Lập tức đem Vi Phương Chất bỏ tù xét xử! Một khi tội danh là đúng, kê biên và sung công gia sản, lưu đày Chiêm Châu!
Chu Hưng trong lòng mừng thầm, vội vàng khom người nói:
- Thần tuân chỉ!
Đúng lúc này, thái giám Tiểu Hải ở ngoài cửa bẩm báo:
- Đại Gia, Lâu Sư Đức ở ngoài điện đợi chỉ!