Say Mộng Giang Sơn

Chương 392 : Ăn miếng trả miếng

Ngày đăng: 20:52 18/04/20


- Thái tử, xin dừng bước!



Ở cửa cung, Lan Ích Thanh đột nhiên bước ra, một tay rút kiếm giơ lên cản lại.

Lý Đán hét lớn:



- Lớn mật! Dám cản Bổn cung! Bổn cung là đương kim Thái tử, Bổn cung muốn gặp Hoàng đế, ai dám ngăn cản Cô!



Lan Ích Thah hơi nhăn mày, hơi ngửa thân ra đằng sau tránh nước miếng của Lý Đán bắn lên người mình. Lan Ích Thanh rất khách khí nói:



- Vi thần phụng chỉ Hoàng đế canh gác cửa cung. Không có ý chỉ của Hoàng đế, bất cứ kẻ nào cũng không được ra vào, xin Thái tử thứ tội!



Lý Đán vừa nghe, đột nhiên khóc lớn lên:



- Ta muốn gặp Hoàng đế! Ta muốn gặp mẫu thân! Thả ta ra…



Lan Ích Thanh vung tay lên, hai nội vệ liền từ bên cạnh cửa xông ra, cố kéo Lý Đán quay về. Y gào khóc nói:



- Các ngươi không thể ngăn cản ta, ta muốn gặp Hoàng đế! Ta muốn gặp A mẫu! A nương, a nương, Đán nhi muốn gặp ngài…



Hai tên thị vệ kéo Lý Đán vào qua cửa chính bèn bỏ đi. Lý Đán thất tha thất thểu đứng đó, bi thương nói:



- Được. Các ngươi không cho ta gặp A mẫu, ta sẽ…ta sẽ chết cho các ngươi xem! Người đâu, người đâu, lấy lụa trắng đến đây!



Lúc này, Cao Oánh nghe thấy liền tới hỏi. Sau khi nghe Lan Ích Thanh tóm tắt lại vài câu, liền bước nhanh đến cửa chính, nói với Lý Đán:



- Thái tử, thần chỉ phụng mệnh làm việc, kính xin Thái tử đừng khiến cho chúng thần khó xử. Như vậy đi, nếu Thái tử có lời gì muốn nói, xin cứ nói với vi thần. Thần xin thay Thái tử bẩm báo với Hoàng đế, vậy được không?



- Ta không có gì cần nói…


- Có thích khách!



Bốn cao thủ quyền thuật đứng ngoài cửa kia được Lai Tuấn Thần đã dùng số tiền lớn để mời. Vừa thấy có động tĩnh như vậy, lập tức có hai người vọt đến bên cạnh cửa, hai ngời khác nhảy lên trước bàn, rút đao chỉ thẳng vào An Kim Tàng.



An Kim Tàng cầm đao ở tay, cũng không xông lên, chỉ cao giọng nói:



- Dưới Tam mộc có gì không thể? Lai Trung thừa! Thái tử trung hiếu nhường nhịn, thực không có lấy một chút tâm phản! Lai Trung thừa lấy gì để dùng nghiêm hình vu cáo hãm hại? Ta là nhạc công của Đông cung. Đại sự triều đình không quan hệ tới ta, nhưng ta thực sự không đành lòng nhìn Thái tử bị người vu cáo hãm hai mà chết!



Y vung dao găm lên, quát to:



- Vi Đoàn Nhi muốn có được vị trí Thái tử phi, cầu hoan cho Thái tử mà không được, ghi hận trong lòng nên đã trả thù. Thái tử bị oan uông! Thái tử phi và Đậu phi cũng bị oan uổng! An mỗ nguyện mổ bụng moi tim, thể hiện tấm lòng của Thái tử!



An Kim Tàng dứt lời, vung đao đâm vào bụng mình, mổ ra khiến cho máu huyết bắn tung tóe. Một đao của An Kim Tàng đã đâm thủng bụng mình. Người này cũng thật sự là hung ác, sau một đao cũng không dừng tay, kéo đao lên, xẻ từ bụng lên đến ngực khiến cho cả thân thể nhất thời dính đầy máu.



Dù là Lai Tuấn Thần vẫn thường thấy phạm nhân trong tình trạng thê thảm máu thịt bầy nhầy, tứ chi không đầy đủ cũng chưa từng thấy có người lại độc ác với chính mình như thế nên nhất thời ngây ra nhìn.



An Kim Tàng vốn là nhạc công trong cung. Các nhạc công đều là danh gia nhất đẳng trong thiên hạ, tiếng nói có trọng lượng. An Kim Tàng cũng đã canh chuẩn thời gian, đừng chờ Võ Tắc Thiên tiến vào Đông cung, để xông vào Chính Sự Đường tự sát.



Một tiếng hét này của y, vừa đau buồn vừa có lực, một chữ cũng không sót, lọt vào tai Võ Tắc Thiên. Võ Tắc Thiên đang muốn đi tới tẩm cung Thái tử, chợt nghe có tiếng hô to như thế, không khỏi quay lại đi tới phía Chính Sự Đường.

Vi Đoàn Nhi vu cám hãm hại Thái tử phi và Đức Phi, lại vu cão hãm hại Thái tử nhưng tuyệt đối không ngờ có ngày mình cũng bị người ta vu hãm. Tai nghe có người nói mình thèm nhỏ dãi vị trí Thái tử phi, quyến rũ đưa tình mời gọi nhưng bị Thái tử cự tuyệt, mới ôm hận trả thù, không khỏi vừa tức vừa cuống.



Thái tử đương nhiên tôn quý, Thái tử phi tương lai là Hoàng hậu Mẫu nghi thiên hạ, là thân phận mà nữ nhân khắp thiên hạ đều mơ tưởng. Nhưng một Thái tử ăn bữa nay lo bữa mai như Lý Đán thì có ai muốn làm Thái tử phi của y? Vi Đoàn Nhi sẽ vì thèm thuồng cái hy vọng Thái tử phi xa vời này sao!



Vi Đoàn Nhi tức đến mặt đỏ tai hồng, muốn biện giải, nhưng vừa thấy Võ Tắc Thiên chỉ bước nhanh tới Chính Sự Đường, nếu mình quá vội vàng xao động, ngược lại có vẻ giống chột dạ hơn nên đành phải cố gắng nhẫn nại. Thị cố tạo ra một nét mặt không thẹn với lương tâm, nhưng sắc mặt cũng mất tự nhiên.

An Kim Tàng mổ bụng moi gan, thủ đoạn kiên quyết mà kinh hãi đó đã dọa tất cả mọi người trong công đường sợ chết khiếp, nhất là ba thái giám vốn đang định cung khai kia. Vừa nghe Lai Tuấn Thần bảo tùy tùng dẫn những người khác đi bọn họ đã âm thầm thở phào một hơi. Không có những người kia ở trước mặt, mình cũng không cần phải chịu quá nhiều lương tâm cắn rứt. Nhưng hiện giờ lại thấy hành động vĩ đại như thế của An Kim Tàng, bọn họ thật sự sợ ngây người.