Say Mộng Giang Sơn
Chương 4772 : Gậy ông đập lưng ông (2)
Ngày đăng: 20:53 18/04/20
Cố ý bước chậm chân, nghe động tĩnh phía sau, Cố Thị lang và Trần ngự sử nhìn nhau hoảng sợ. Dương lang trung thật to gan, hiện giờ cả triều văn võ ai thấy Lý Chiêu Đức không phải nơm nớp lo sợ thì cũng phải tất cung tất kính, thật không ngờ một nho nhỏ Thị lang như hắn lại dám ngông cuồng. Nói ra, thì người ta cũng là có chỗ dựa vững chắc.
Kỳ thật, cho dù Dương Phàm có chỗ dựa vững chắc, cũng không dám vô lễ như vậy với Lý Chiêu Đức đang tức giận ngút trời, nhưng hai quan viên này cũng chỉ có thể nghĩ là có chỗ dựa vững chắc, ai sẽ nhận là mình không hề không vì năm đấu gạo mà khom lưng khuất phục?
Đậu Lư Khâm Vọng và Đào Văn Kiệt chờ ở bên điện chờ từ sau tấm bình phong vòng đến, vừa nghe Dương Phàm nói lý như vậy với Lý Chiêu Đức, không khỏi sợ hãi, Đậu Lư Khâm Vọng nhanh chóng chắn bước, quát to:
- Dương Phàm, câm miệng!
Lại khom người nói với Lý Chiêu Đức :
- Dương Phàm tuổi trẻ nông nổi, không biết lễ, xin Tể tướng đừng trách!
- Đi ra ngoài, đi ra ngoài! Tất cả đi ra ngoài!
Lý Chiêu Đức không kìm nổi giận dữ phất tay áo, đuổi hết đám tiểu nội thị hầu hạ hai bên ra ngoài. Đợi cho trên điện không còn ai, chỉ còn lại có bốn người bọn họ, Lý Chiêu Đức lạnh lùng trừng mắt nhìn Dương Phàm, lạnh giọng nói:
- Người thiếu niên, không cần quá kiêu ngạo.
Dương Phàm nhún vai, không quan tâm nói:
- Dương mỗ kiêu ngạo, không hợp với Lý tướng, bất hòa với Thượng thư và Thị lang đại nhân, nghĩ nhất định là toàn bộ trên dưới triều đình đều rất thích thú đấy, Lý tướng cũng không nghĩ như vậy sao?
Lý Chiêu Đức hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.
Ngoài mặt không để lộ ra là toàn bộ Hình Bộ là một thể thống nhất, đây là sách lược bọn họ đặt ra lúc đầu, nhưng lại dẫn đến tình cảnh Hình Bộ lang trung giáp mặt đối đầu với Tể tướng, tất cả mọi chuyện phát sinh ngày hôm nay, không hề nằm trong kế hoạch của bọn họ.
Ông lạnh lùng liếc mắt trước mặt ba người nói:
- Vì đại nghĩa triều đình, xúc gian trừ ác, tiếc gì thân này? Hơn nữa ba người bọn họ đều có vết nhơ. Bổn tướng gọi các ngươi tới, chính là muốn hỏi một chút, các ngươi ngoại trừ khiến người buộc tội, nói bóng nói gió, đến cuối cùng có cái gì ... có thể trực tiếp đả kích thủ đoạn của bọn họ không!
Đậu Lư Khâm Vọng vội nói:
-Dựa vào mưu kế lúc trước, phương sách cụ thể là do Dương lang trung phụ trách. Dương lang trung, bên ngươi rốt cục chuẩn bị thế nào rồi?
Dương Phàm nói:
- Dương mỗ chưa từng một khắc buông thả, luôn luôn chuẩn bị trong tình hình khua chiêng gõ trống. Thực không dám dấu diếm, lưới của ta đã thả xuống, mặc dù chưa từng phát sinh việc này, nhưng mấy ngày nay cũng tới thời điểm thu lưới rồi.
Lý Chiêu Đức lạnh lùng thốt:
- Ngươi có thủ đoạn gì? Cũng không nên dùng lại thủ đoạn đối với con tép cũng không đau không ngứa, ta muốn ngươi đâm thẳng vào tim gan Ngự Sử đài, tóm lấy thủ lĩnh, lập tức lấy lại thể diện!
Dương Phàm mỉm cười nói:
- Hiện giờ Ngự Sử đài đều biết Ưng Trảo không còn lại mấy người, Vương Hoằng Nghĩa, Hầu Tư Chỉ lại là một trong thủ lĩnh, bản quan lựa chọn mục tiêu công kích thứ nhất chính là bọn họ. Về phần thủ đoạn...
Trên mặt Dương Phàm đột nhiên lộ ra một tia thần khí cổ quái, chậm rãi nói:
- Thủ đoạn của bọn họ là độc nhất vô nhị, tuy nhiên chính là gậy ông đập lưng ông thôi!