Say Mộng Giang Sơn
Chương 663 : Tới cũng vội vàng
Ngày đăng: 20:57 18/04/20
Tiết Thang Thừa nâng bào cư, bước thấp bước cao đi lên núi, một Tiểu lại mặc áo xanh từ xa chạy tới, đó là Thang sử Lý Tế của Thang giám Ôn tuyền, tuổi không nhỏ, nhưng thân thủ lại cực linh hoạt, nhảy tới như một con châu chấu. Từ xa trông thấy Tiết Thang thừa, Lý Tế liền kêu to:
- Thang thừa, Thang thừa!
Tiết Thang Thừa dừng lại, nheo mắt nhìn rõ người tới, lại nói:
- Gọi to gọi nhỏ gì đấy?
Lý Tế chạy tới trước mặt y, thở hồng hộc nói:
- Thang Thừa! Công chúa điện hạ và Thượng Quan Đãi Chiếu tới rồi, bảo phải ở Long Môn mấy ngày.
Tiết Thang Thừa giật mình hoảng sợ, nói:
- Công chúa điện hạ và Thượng Quan Đãi Chiếu tới rồi? Sao không thông báo một tiếng chứ? Việc này...việc này...mau mau mau, mau phái người đi thu đọn tẩm điện của Công chúa, cái gì cần đổi mới phải đổi ngay, mau tìm Dương Thang Giám xuống chân núi nghênh đón...mau mau bảo gia quyến Dương thang thừa tránh đi, chớ để Công chúa điện hạ thấy được...
Tiết Thang thừa định quay lại, bỗng nhiên dừng lại, trừng mắt nói với Lý Tế:
- Vị Công chúa điện nào?
Lý Tế mờ mịt đáp:
- Thái Bình công chúa nha!
- A...vậy sao...
Tiết Thang thừa xoa xoa cằm ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Ngươi đi tìm Dương Thang giám, nói chuyện này cho hắn biết, mời hắn xuống chân núi nghênh đón Công chúa điện hạ, ta đi tìm người thu dọn tẩm điện của Công chúa. Những thứ khác không cần nói nhiều, không nên hỏi nhiều, không cần tự chủ trương, hết thảy nghe an bài của Dương Thang giám!
- Vâng!
Đáng tiếc người đẹp như thế chỉ có vài thị nữ có diễm phúc được thấy, giờ phút này các thị nữ đã bị đuổi đứng cách xa bể tắm, bên trong chỉ còn lại Thái Bình công chúa và Thượng Quan Uyển Nhi. Các nàng cũng không biết Tiểu Man cũng tới Long Môn, đến nơi rồi mới biết.
Nơi này là lâm viên của hoàng gia, Công chúa điện hạ mới là một trong chủ nhân của nơi này, nói như thế, Tiểu Man và A Nô mới là khách. Nếu Thái Bình công chúa không đến, Dương Phàm là chủ quan nơi này, Tiểu Man còn có thể coi nơi này là của trượng phu, nhưng giờ Thái Bình công chúa đến, làm Tiểu Man và A Nô có chút ngại ngùng.
Cùng như vậy, Thái Bình công chúa và Thượng Quan Uyển Nhi ở Kim Cốc Viên có suối nước nóng riêng, vậy mà lại chạy đến Long Môn để tắm suối nước nóng, không ngờ lại còn gặp cả nhà người ta ở đây, Thượng Quan Uyển Nhi thì không vấn đề gì, vì nàng với Dương Phàm đã sớm lập thành chung thân, nếu không phải thân phận nàng không được tự do, thì Tiểu Man cũng khó mà đoạt được Dương Phàm trước nàng.
Ba người Thượng Quan Uyển Nhi, Dương Phàm và Tiểu Man đã sớm hiểu nhau, nên không có gì là ngượng ngùng gặp nhau, nhưng Thái Bình Công chúa lại khác, nên lúc này không khỏi có chút ảo não. Cho nên, sau khi bảo thị nữ lui ra ngoài, trong bể tắm lại trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy róc rách. Qua một lúc lâu sau, Thượng Quan Uyển Nhi bỗng nhiên bật cười, Thái Bình công chúa nheo mắt liếc nhìn nàng, trừng mắt hỏi:
- Ngươi cười chuyện gì?
Thượng Quan Uyển Nhi ngắm đường cong mê người của nàng dưới nước, chế nhạo nói:
- Đáng thương, tắm rửa sạch sẽ, chỉ trông mong đêm nay hiến cho lang quân, cùng chung cực lạc, nào ngờ, hì hì...
Thái Bình công chúa lập tức đỏ mặt, cắn môi oán hận trừng mắt với Uyển Nhi, thấy nàng càng cười vui vẻ, liền vẩy nước, làm sóng nước trước ngực dập dềnh, cuối cùng lại không kìm nổi bổ nhào tới, hung tợn nói:
- Dám chê cười ta à, ngươi rất vui có phải không?
Hai người đùa giỡn, sóng nước dâng lên bồng bềnh, hai thân hình trắng nõn ẩn hiện trong làn nước, quả nhiên là vô cùng xuân sắc. Đùa giỡn xong, hai cô gái cùng không hẹn mà đều nghĩ: “Nếu Nhị Lang cùng mình uyên ương hí thủy như này thì...”
Gương mặt hai người cùng nóng rực, cũng may suối nước nóng khá nóng, ngâm trong đó làm sắc mặt hai nàng vốn đã ửng hồng rồi, nên sự xấu hổ này cũng không bộc lộ ra rõ ràng. Cả hai đều nghĩ: “Tiểu Man mặc dù ở trên núi, hôm nay oan gia kia không thể tới bên ta, vậy thì ngày mai hẳn là được chứ? Nếu ngày mai không được, thì ngày kia vậy, cùng lắm thì cứ ở trên núi mấy ngày là được...”
Hai người cùng nghĩ, ánh mắt đụng phải nhau, giống như là hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, đều có chút ngượng ngùng, khiến cả hai lập tức nhắm mắt lại, nhưng chút không hiểu nhau trong lòng kia bất giác phai nhạt đi vài phần. Nhưng vào đúng lúc này, có một thị nữ vội vã đi đến bên bể tắm, cúi người bẩm báo:
- Công chúa điện hạ, Thượng Quan Đãi Chiếu, trong cung có người tới đưa tin.