Say Mộng Giang Sơn

Chương 681 : Kiêu ngạo tái hiện

Ngày đăng: 20:57 18/04/20


Dương Phàm còn cách Hình Bộ nha môn vài chục bước xa, một nam tử mặc trang phục sai dịch Hình Bộ liền chạy nhanh ra chào đón, cung kính nói:

- Ai nha, Dương lang trung, chúc mừng năm mới, thọ lộc kéo dài! Hôm nay, tiểu nhân từng đến bái vọng quý phủ Lang trung, đáng tiếc Lang trung không có nhà, nghe nói cả nhà Lang Trung đã lên trên núi Long Môn, ha hả, rất có phong cách riêng, rất có phong cách riêng.



Người này đúng là Ban trưởng nha môn Hình Bộ Viên Hàn, là do một tay Dương Phàm nâng đỡ y từ Phó Ban trưởng lên, còn nữa, việc Lai Tuấn Thần ở Long Môn ăn quả đắng y cũng nghe nói, bản thân y không thể tin nổi vị Dương Thang giám trẻ tuổi này thật sự sẽ cả đời phải ở trên núi Long Môn trồng rau nuôi ngựa. Các quan lại trong triều đình phục khởi rất nhiều, người ta chỉ cần có một cơ hội, là có thể lại mặc áo tím làm quan to trong triều đình, y dù cố gắng thế nào cũng chỉ là một tiểu lại, nên nịnh bợ còn phải nịnh bợ.



Dương Phàm cười trả lễ, nói vài câu lễ mừng năm mới Cát Tường, rồi chỉ ra hướng cửa, hỏi:

- Viên ban trưởng, người kia là ai, sao lại chạy tới Hình Bộ mà quỳ vậy?



Viên Ban trưởng vừa nghe hắn hỏi, lập tức thu lại nụ cười trên mặt, thở dài nặng nề, thấp giọng nói:

- Người nọ là con trai của Phàn Ti Hình.



Dương Phàm khi còn làm Lang Trung Ti Hình, khi đó dưới tay hắn có Viên Ngoại Lang, Chủ quản, Ti Lại Sử và quan liêu các cấp, dù không phải là quen thuộc nhau thì ít nhất cũng từng biết mặt, biết tên của đối phương. Phàn Ti Hình này là một quan viên quản lý Đại lao Hình Bộ, Dương Phàm từng có duyên gặp mặt một lần.



Dương Phàm giật mình mà nói:

- Phàn Ti Hình bị làm sao vậy? Bộ dạng con trai y như vậy, là muốn làm gì?



Viên Hàn nhìn nhìn ông lão đứng bên cạnh Dương Phàm, đường đường Lý Tể tướng đại danh y đương nhiên là nghe nói tới nhưng lại chưa từng gặp bao giờ, Dương Phàm hiểu ý, nói:

- Cứ nói đừng ngại, vị trưởng giả này không phải là người ngoài.



Viên Hàn yên tâm, nói:

- Còn không phải bởi vì Lai Tuấn Thần ư. Lai Tuấn Thần điều tra vụ án Lưu Tư Lễ, Kỳ Liên Diệu mưu phản, bắt rất nhiều quan thân, bởi vì vị Kỳ Liên Diệu kia vốn là Tham quân Lục Phủ Lạc Dương, Lai Tuấn Thần lo lắng sẽ có người quen giúp họ thông đồng tin tức, cho nên áp phạm nhân đến đại lao Hình Bộ chúng ta....



Viên Hàn tuy là một tiểu lại, nhưng cũng biết làm người đấy, y biết rằng Dương Phàm cùng Lai Tuấn Thần không đội trời chung, nên ở trước mặt Dương Phàm liền gọi thẳng tên Lai Tuấn Thần, căn bản không cần khiêm xưng.



Viên Hàn kể lại rõ ràng rành mạch, lại là vì sau khi áp tải phạm nhân vào đại lao Hình Bộ, có người quan trọng mắc bạo bệnh, Lai Tuấn Thần giận tím mặt, liền tìm lý do, cũng coi Phàn Ti Hình trông coi đại lao Hình Bộ cũng là người đồng mưu tội mưu phản, cuối cùng bị Hoàng đế hạ chỉ tru sát.




Lý Chiêu Đức là ai, xuất thân thế gia, quan tới Tể tướng, nào có để ý đấu võ mồm với y, tự hạ thân phận. Lý Chiêu Đức cười lạnh một tiếng, phất tay áo nói:

- Tính tham mà tàn độc, hành vi chẳng khác gì lang sói, sớm muộn gì ắt gặp ác báo!

Nói xong, liền đi vào Hình Bộ, không hề liếc nhìn y một cái.



Lai Tuấn Thần bị Lý Chiêu Đức khinh miệt mà ngượng ngập đỏ bừng cả mặt, oán hận nhìn chằm chằm theo lưng của Lý Chiêu Đức, tận đến khi Lý Chiêu Đức hoàn toàn biến mất ở cửa Hình Bộ, mới lại quay sang nhìn Dương Phàm cười dài. Dương Phàm mỉm cười vái chào:

- Hạ quan Dương Phàm, bái kiến Dương Phủ doãn!



Nụ cười trên mặt Lai Tuấn Thần lập tức cứng đờ.



Lúc này, vị Minh Đường Úy Cát Húc xui xẻo đang ngàn dặm xa xôi, ngược đạp tuyết mà từ Trường An chạy tới thành Lạc Dương.



Đáng ra Cát Húc đã sớm đến Lạc Dương rồi, chỉ có điều gã ngày đi đêm đi, trời đông rét mướt, tâm trạng lại lo lắng không ngủ được, khi gần đến Lạc Dương thì bất ngờ bị cơn sốt nặng.



Hai tùy tùng thấy tình hình của gã như vậy, nếu như cưỡng ép đi tiếp, chỉ sợ vị Cát Huyện úy này đến được Lạc Dương thì cũng toi mạng, đành phải tìm đến hiệu thuốc gần đó, chữa trị cho y.



Lần trì hoãn này, tận đến hôm nay Cát Húc mới đến kinh thành. Cát Húc vào thành Lạc Dương một khắc cũng không ngừng lại, đều bất chấp y phục rách nát y như một tên ăn mày, lập tức báo tiến cung thành. Khi Lai Tuấn Thần bị Dương Phàm sửa họ, thì Cát Húc đã đuổi tới Đoan môn.



Thị vệ Đoan môn nhìn thấy ba tên ăn mày chạy tới cung thành, lập tức bước tới xua đuổi.



Cát Húc nằm sấp nhìn cung khuyết cao cao, lấy trong người ra đại ấn giơ cao lên quá đầu, khóc lớn lên.



Thị vệ Cung môn tiếp nhận đại ấn, xem xem, không khỏi hoảng sợ:

- Hợp Cung úy Trường An sao lại thảm hại như này chứ, hay là Trường An đã xảy ra binh biến?