Say Mộng Giang Sơn

Chương 730 : Đục nước béo cò

Ngày đăng: 20:58 18/04/20


- Này! Ngươi đang làm gì vậy?



Trương Thư Hào đang bận rộn chở lương thực trên xe, một tên giám sát Khiết Đan một tay cầm đao đột nhiên phát hiện có chút tình trạng khác thường, lập tức bước nhanh tới, hung tợn chất vấn.



Trương Thư Hào đứng trên xe, lau mồ hôi trán, cúi đầu khom lưng nói:

- Tiểu nhân theo phân phó của tướng quân đang sắp xếp xe lương thực.



Người Khiết Đan kia dùng đao chỉ vào cái bình màu đen giữa mấy bao gạo, hỏi:

- Đây là cái gì?



Trương Thư Hào cười nói:

- Đây là hủ đựng dầu vừng.



Tên Khiết Đan binh kia nhíu nhíu mi, nghi hoặc nói:

- Ngươi đem hũ dầu nhét ở giữa mấy bao gạo làm gì?



Trương Thư Hào bồi cười nói:

- Chuyến đi lần này của nhóm tướng gia quá xa, đường lại xóc nảy, nếu đem mấy hũ dầu xếp lên một xe, dọc theo đường đi e là sẽ bị vỡ mất, tiểu nhân đã tính toán, nếu đem hũ dầu nhét ở giữa mấy bao gạo, như vậy sẽ không gây ra sai sót nào!



- Ồ …



Tên binh lính Khiết Đan đổi giận thành vui, dùng đao vỗ vỗ bờ vai của y, khích lệ nói:

- Ừ, ngươi như vậy rất tốt, cứ làm như vậy đi.



- Dạ, dạ dạ!


Lương Thích nói:

- Trong trang viên này có một mật thất có thể giấu người, sau khi Dương Phàm chết, bọn chúng chỉ cho rằng trong hỗn loạn bị người giết chết, sáng mai người Khiết Đan đi rồi, sẽ không vì một tên tù binh mà ở lại. Sau khi chuyện thành, ta và người trước trốn trong mật thất, chờ bọn chúng vừa đi… Ha hả!



Trương Thư Hào vốn vho rằng sau khi thành công chỉ có thể thừa dịp hỗn loạn mà chạy trốn, căn bản chỉ vì một lòng trung thành với công tử cùng với phần thưởng hậu hĩnh, mới vật lộn cùng y, vừa nghe trong phủ có mật thất, nhất thời phấn chấn hơn:

- Kế hoạch của đại quản sự thật chu đáo, chúng ta cứ làm như thế!



Chỉ chốc lát sau, Chu Thủ Nghiệp ôm đến một đống binh khí dài ngắn có đủ, đây đều là lúc người Khiết Đan chiễm lĩnh thôn trấn, Lương Thích thấy tình hình không ổn liền bảo người cất giấu, trong phòng mọi người đều tự lựa chọn binh khí thuận tay, lại đem những đao kiếm khác phân phát cho các tráng đinh đang giả vờ ngủ, mọi người liền y theo kế hoạch của Lương Thích đã an bài, lặng lẽ thăm dò bên ngoài.



Hai tên lính tuần tra Khiết Đan đi vòng vo nửa ngày, thân mình rã rời, liền tìm một chiếc xe chất đầy vải vóc, chăn đệm, nằm lăn trên đống vải vóc mềm mại kia, ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao, ôm trường đao trong lòng ngực, bất giác chìm vào giấc ngủ.



Trương Thư Hào cùng vài huynh đệ Lư gia thân thủ không tồi lặng lẽ quan sát một hồi, nương theo những xe ngựa chở lương thực trong trang viên, lặng lẽ áp sát hai tên lính kia. Phía sau cửa sổ, vài tên tráng đinh ôm trong ngực hỏa chiết tử, lấm la lấm lét nhìn xung quanh.



Hai tên lính Khiết đan kia ngủ tên hai chiếc xe ngựa khác nhau, thân mình nằm trên vải vóc mềm mại, đầu dự trên thanh ngang bên hông xe, tiếng ngày như sấm, Trương Thư Hào lặng lẽ áp sát một bên xe, ra hiệu với đồng bọn, hai người đồng thời xuống tay, một phen che miệng tên lính Khiết Đan kia, lưỡi dao sắc bén không do dự rạch một đường trên cổ họng của y.



Hai tên lính Khiết Đan kịch liệt co quắp, nhanh chóng mềm nhũn ra, Trương Thư Hào vẫy tay về phái cửa sổ, vài tên tráng đinh liền hóp lưng lại như mèo, theo khe hở trong xe lén lút chạy tới.



Trương Thư Hào nhỏ giọng phân phó:

- Trước đừng vội đốt lửa, hai người chúng ta trước giải quyết hai tên Khiết Đan trước cửa viện, đợi khi giết chết chúng, các ngươi đem đốt từng chiếc xe, tiếp theo tháo dây cho lũ la ngựa, tìm cơ hội xông ra bên ngoài.



Mấy tên tráng đinh gật đầu cảm kích, tuy nói Lương quẩn sự cùng vị Trương gia này đều là người nhà cũ bên kia đưa tới, ngày bình thường mắt cao trên đỉnh, cũng không liếc mắt tới họ một cái, nhưng thời khắc quan trọng, người ta có thể tự mình trốn thoát,còn nhớ tới bọn họ, hành động này, đã làm cho những nông hộ thật thà chất phát cảm kích vô cùng.



Cùng lúc đó, Lương Thích mang theo một nhóm tráng đinh khác, dựa vào việc quen thuộc tình hình trong trang viên, leo qua tường thấp, vọt về phía sau viện, cũng bắt đầu những hành động như vậy…



Lư gia trang viên, đại loạn nổi lên