Say Mộng Giang Sơn

Chương 741 :

Ngày đăng: 20:58 18/04/20


Uyển nhi tránh ở trong Thiên điện, đọc chăm chú từng chữ từng chữ trong bản tấu chương kia, nước mắt vui sướng giống như trân châu bị chặt đứt tuyến, cứ rơi xuống liên hồi.



Vướng bận, nhớ nhung và lo lắng lâu như vậy, hôm nay rốt cục chờ được một kết quả nàng muốn, nàng không muốn khóc, nhưng căn bản không kìm nổi nước mắt.



Hắn còn sống!



Hắn còn sống!



Ở trong đáy lòng nàng không ngừng vui sướng hò hét, sau đó nàng mới bắt đầu thông qua giữa những hàng chữ kia đề cập ngắn gọn nội dung liên quan đến Dương Phàm và suy đoán tình cảnh của hắn. Từ lúc trận chiến Hoàng Chương chấm dứt, hắn đã bị bắt rồi, mấy ngày qua hắn nhất định chịu nhiều khổ sở? Chân của hắn bị trúng tên, cũng không biết vết thương khỏi chưa? Hắn từ người Khiết Đan thám thính tin tức người Khiết Đan muốn hòa minh cùng Đột Quyết, hao tổn tâm cơ vào tận trong núi sâu, nhất định rất hung hiểm? Người Khiết Đan này lấy mấy vạn chi chúng, hai lần đánh bại hơn mười vạn đại quân triều đình, hơn nữa mỗi một lần đều giành được toàn thắng, ngay cả các Đại tướng quân cũng không thể may mắn thoát khỏi, nhất định mỗi một kẻ đều như hung thần ác sát, lang quân muốn trốn thoát từ trong tay bọn chúng, thật khó khăn tới bực nào!



Uyển nhi miên man suy nghĩ, qua rất lâu sau đó nàng mới khống chế được trái tim vui mừng, nhẹ nhàng lau nước mắt, kiềm chế niềm nhung nhớ không nguôi, ra khỏi Thiên Điện.



- Uyển nhi tỷ tỷ.



Phù Thanh Thanh đứng lên, nàng ngạc nhiên phát hiện, Uyển nhi dường như có chút thay đổi rồi, nàng không rõ rốt cuộc thay đổi ở điểm nào, nhưng Uyển Nhi thật sự đã khác trước, tựa như một cây cỏ bị hạn hán đã lâu, đột nhiên được tưới đủ nước, một lần nữa vươn lên sức sống, xinh đẹp, hoạt bát.



- Ta đi gặp bệ hạ, có quân tình trọng yếu trình báo!



Uyển nhi ngước mặt, nghiêm túc nói với Phù Thanh Thanh.



Uyển nhi nói xong, liền bước nhanh đi ra ngoài điện, vai bất động, váy không lắc, như nước chảy mây trôi, vẫn tao nhã như vậy, nhưng so với ngày xưa ít đi một phần thong dong, nàng nhất định phải đi rất nhanh, bằng không nàng sẽ không kìm nổi mà cười mất, nụ cười không kìm nổi từ trong nội tâm của nàng.



Trên Lệ Xuân Đài, Võ Tắc Thiên mặt âm trầm tâm tình của bà rất không tốt, đến nỗi Trương Xương Tông và Trương Dịch Chi dùng hết mị lực cũng không đổi lấy được nụ cười của bà, hiện tại Nhị Trương cũng bởi vì sợ hãi mà lặng lẽ tránh ra ngoài.


- Truyền chỉ, mệnh tên ngu Võ Du Nghi lập tức xua binh ra khỏi thành, hô ứng với Võ Ý Tông nam bắc chủ động tìm địch quyết chiến, còn dám không ra thành, co đầu rút cổ bất động, trẫm tuyệt không dễ dàng tha thứ!



- Vâng!



- Tiếp tục truyền chỉ, mệnh Cửu Giang Vương Võ Du quay về thành đông Lạc Dương đóng quân mã, củng cố phòng ngự đô thành!



- Vâng!



- Truyền chỉ Hà Lũng, mệnh Địch Nhân Kiệt làm An Phủ đại sứ Hà Bắc Đạo, nhanh chóng tốc khởi hành, bình định Hà Bắc! ruyền chỉ Binh bộ, bố trí ở nam bắc Hoàng Hà võ kỵ đoàn luyện, lấy Phượng các Thị lang Ngụy Nguyên Trung thẩm tra đối chiếu sự thật Trưởng sử Tịnh Châu, sung Thiên binh quân Đại tổng quản, bắc kháng cự Khiết Đan, tây chống đỡ Đột Quyết!



- Vâng!



Võ Tắc Thiên một hơi hạ năm đạo thánh chỉ, lại thở hổn hển, phất phất tay với Thượng Quan Uyển Nhi. Uyển nhi vội vàng hạ thấp người lui ra, Võ Tắc Thiên chống quải trượng, chậm rãi đi đến bên lan can ngoài đại điện, cung nga thái giám đứng hầu ở ngoài điện vội vàng khom người thi lễ.



Võ Tắc Thiên không nói gì, bà đứng ở trước lan can trạm khắc hoa thú, để mặc gió thổi mái tóc bạc của mình, nheo mắt nhìn về phương bắc, tay già nua nắm chặt quải trượng, đập trên nền đất ba cái, nghiến răng nói:

- Hà Bắc, Hà Bắc...



Thành Thiên Kim Dã, Lý Đa Tộ cười khổ nói với Dương Phàm:

- Hiện tại chính là như vậy, Võ Du Nghi án binh bất động, cũng không chuẩn cho chúng ta dựa vào hắn, mà Tô Hoàng Huy cả ngày truy đuổi người Khiết Đan, mệt mỏi, , chúng ta căn bản không thể liên hệ với hắn, hiện tại hai vạn người theo chúng ta, còn có một nửa là truy trọng binh, chiến lực hữu hạn...



Ông mới nói được đến dây, một tên binh lính bỗng nhiên bước nhanh vào, quỳ một chân trên đất, ôm quyền bẩm:

- Báo! Đại tướng quân, vừa mới vừa nhận được quân tình khẩn cấp, một bộ Khiết Đan đột nhiên ra hiện tại tây bắc Mã Thành, nhìn bộ dạng như là muốn tấn công Mã Thành, Huyện lệnh Mã Thành phái người tới rồi, mời Đại tướng quân phái binh giải vây