Say Mộng Giang Sơn
Chương 891 : Thăng liền ba cấp
Ngày đăng: 21:01 18/04/20
Hậu viện Dương gian, sau giờ ngọ mùa hè, dưới tán cây mát mẻ.
Vài tấm chiếu được trải trên mặt đất, người nhà Dương Phàm đều ngồi dưới tán cây nghỉ tạm, hóng gió.
Giữa chiếu đặt một chiếc kỷ trà thấp bằng gỗ thô nước sơn sáng, bên trên đặt mấy đĩa hoa quả và món điểm tâm, đồ uống. Đồ uống có nước ô mai ướp lạnh, sữa dê chua, nhưng hiện tại Dương Phàm đã có thói quen uống trà, canh đỗ xanh rồi, có tác dụng giải khát vào mùa hè.
Hơn nữa thói quen ẩm thực của người Đường chỉ cần gia cảnh cho phép đều là lấy thịt để ăn là chính, uống trà có dầu hạt cải có tác dụng giải ngấy. Dương Phàm dần dần phẩm ra hương vị, nói cho ái thê nghe, hiện giờ không chỉ Dương Phàm thích uống, mà Tiểu Man và A Nô cũng học theo hắn rồi trở thành thói quen, hiện tại mỗi lần Tiểu Man lúc đến cửa hàng kiểm tra sổ sách, người trong nhà đều chuẩn bị một chén trà nhỏ cho nàng.
Dương Niệm Tổ càng ngày càng lớn, càng kháu khỉnh khỏe mạnh, tóc trên đầu được cạo thành hình trái tim vô cùng đáng yêu, một nhúm tóc đen ở giữa trán, cậu mặc áo ngắn có ống tay, cởi truồng tay cầm gậy trúc, trên đầu gậy trúc có có móc một vòng tròn uốn cong bằng nan tre, đang dính một con ve sầu.
Chỉ dựa vào tiếng la hét một khắc không yên tĩnh của cậu, sao có thể bắt được, chỉ là để trêu đùa, chọc phá mạng nhện mà thôi. Tam tỷ nhi thì kiên trì buộc mấy vòng ở trên đầu gậy cho cậu, sau đó tiểu tử ngốc lại vui tươi hớn hở tiếp tục đại nghiệp bắt ve sầu của mình.
Tư Dung thì trầm tĩnh hơn cậu em, cô bé ngồi ở trên chiếu, trước mình là một đống tượng đất, tượng cha, tượng con, bé rất chăm chú với những thứ này, miệng lẩm bẩm, đại khái là sắp xếp những con rối này vào thành từng nhà.
Tiểu Man ôm "Trúc phu nhân" đang gật gà gật gù buồn ngủ ở trên chiếu. Đêm qua Dương Phàm ngù ở bên A Nô, hai cô cậu bé này đương nhiên là chạy về ngủ với mẫu thân, không nghĩ hai quả trứng muối nhỏ này lại còn quấy rối hơn cả Dương Phàm, đầu tiên là không chịu ngủ, bắt nàng kể chuyện, vất vả lắm chúng mới ngủ, thì giữa đêm lại thức, đứa này thì đi tiểu đêm, đứa kia thì tìm mẹ, khiến nàng cả đêm không được ngủ ngon giấc, lúc này đương nhiên là rất buồn ngủ.
A Nô ngồi bên cạnh chăm chú xe chỉ luồn kim, may một quần áo nhỏ xíu. Thật ra với gia nghiệp hiện nay của Dương gia, không cần A Nô phải khâu vá, trong phường cũng có cửa hàng may vá rồi, nhưng ở trong phủ tự tay may vá cho đứa con chưa chào đời của mình, thì tâm trạng cực kỳ khác biệt.
Dương Phàm không ngồi ở chiếu, mà là ngồi ở ghế dựa tiêu dao, ngả người, nhắm hai mắt lại, bộ dạng như đang ngủ, thật ra là đang suy nghĩ.
Tin tức Diêu Sùng, Trương Dịch Chi trước sau đều nhòm ngó Thiên Kỵ cùng tiến cử "tài đức sáng suốt" với Hoàng đế rất nhanh liền truyền đến tai Võ Lâm Vệ Đại tướng quân Võ Du Nghi. Võ Du Nghi sợ Thiên kỵ rơi vào tay người khác, cũng khẩn trương tiến hiền với Hoàng đế, kết quả là cũng đụng phải cái đinh không mềm không cứng.
Võ Du Nghi vừa rời khỏi, Võ Tam Tư lại ngửi mùi chạy tới
Võ Tắc Thiên từ Diêu Sùng, Trương Dịch Chi, Võ Du Nghi mà tích cóp không vui từng tí một, đợi khi Tam Tư tới rồi thì đã hóa thành cơn giận giữ lôi đình, Võ Tam Tư bị mắng máu chó phun đầy đầu, chật vật mà đi. Lập tức, một đạo thánh ý liền nhanh chóng truyền đến Dương phủ: Thăng chức Dương Phàm làm Trung Võ Tướng quân.
Dương Phàm lên chức!
Tin tức vừa ra, quan viên không biết tin tức thì khiếp sợ cho Dương Phàm được lòng Hoàng đến, những quan viên biết tin tức thì không khỏi cười thầm Lý đảng, Võ đảng, Trương đảng đỏ mắt sốt ruột, lãng phí thời giờ.
Quan viên biết tin tức không dám lúc này nói nhiều khiến cho Hoàng đế không vui, quan viên không biết tin tức thì càng không vào lúc này mà đắc tội với Đại hồng nhân trước mặt Hoàng đế, cho nên đối với hiện tượng kỳ quái không xử phạt Dương Phàm, thật sự nhảy ra nói chuyện thì chỉ có nhóm đại nhân Ngự sử vĩnh viễn " lo liệu công đạo, bênh vực lẽ phải" mà thôi.
Nhưng nhóm đại nhân Ngự sử nói Hoàng đế chịu nghe mới được, Hoàng đế chịu nghe thì phải là đao kiếm, Hoàng đế không chịu nghe thì chính là nước miếng, lúc này đây nhóm đại nhân Ngự sử dâng tấu khuyên ngăn không thể nghi ngờ chính là bị ngập trong nước miếng.
Chức quan mà Dương Phàm thăng lên thật ra lại không có quan hệ với quyền lực của hắn, hắn vẫn thống lĩnh Thiên Kỵ. Trung Võ Tướng quân cũng tốt, Quy Đức Trung Lang Tướng cũng thế, đây chẳng qua là phẩm cấp. Tương quan với phẩm cấp không phải là quyền lực mà là đãi ngộ, tỷ như lương bổng, cấp ruộng miễn khóa, hình phạt, ban tự, kiệu xe, quần áo các loạingoài ra còn đề cập trí sĩ, phong tước, thêm thiếp, doanh thiện, mai táng, thụy nghị
Quy Đức Trung Lang Tướng là từ Tứ phẩm hạ, Trung Võ Tướng quân là chính Tứ phẩm thượng, Dương Phàm nhảy qua Tứ phẩm thượng, Chính tứ phẩm hạ, trực tiếp thăng làm Chính Tứ phẩm Thượng Trung Võ Tướng quân, liên tiếp thăng ba cấp. Dương Phàm có tội lại thăng quan, đây là đạo lý gì? Quả thật là không có đạo lý? Nhưng Võ Tắc Thiên cần giảng đạo lý với ngươi sao?