Say Mộng Giang Sơn
Chương 945 : Giấy lụa cho biên
Ngày đăng: 21:02 18/04/20
Trong Giản Cốc, sâu hiểm như cái hộp. Đường dài và hẹp chỉ một xe thông hành, một nhóm người ngựa như rắn chậm rãi đi bên trong Giản Cốc. Dọc hai bên núi là mấy trăm dặm rừng đào, cuối mùa thu, lá cây đều đã rụng hết, một cơn gió đến, cành khô trong gió run lẩy bẩy.
Yên ngựa chuẩn bị đầy đủ, tướng giáo Thiên Kỵ giáp minh nón trụ, khôi ngô vạm vỡ cưỡi tuấn mã, bên trong quân ngũ có vài chiếc xe, chở những vị quan văn không cưỡi ngựa đường dài được.
Cùng Thiên Kỵ đi đến Quan Trung chính là Hình Bộ Trần Đông, Tôn Vũ Hiên, còn có Ngự Sử Đài Hồ Nguyên Lễ, Thời Vũ Hòa Văn Ngạo. Về phần Hộ bộ tả Thị lang Cừu Linh Chi, Thương Bộ Lang Trung Trịnh Trung Bác, còn có Công Bộ Hầu Tông Du, Trần Ngạn Như cũng theo Kim Ngô Vệ Võ Ý Tông đi trước một bước rồi.
Võ Ý Tông đem quan viên ở Hộ bộ và Công bộ đều lôi kéo tới bên cạnh mình, hai nha môn này một nha môn phải chịu trách nhiệm tu sửa và xây dựng cố đô Trường An, do đó hiểu rõ lượng tài chính và dân công, còn nha môn kia phụ trách tổng điều tra và thống kê dân chúng Trường An, trực tiếp nắm tình hình hộ khẩu và tình hình thuế phú nơi đây.
Mang quyền lực liên quan đến nhân khẩu, thuế phú, ngân sách, xây dựng tất cả đều nắm trong tay, Võ Ý Tông rõ ràng cho thấy muốn nắm bắt điểm tựa, y phải ở dọc theo con đường này đem hai nha môn này nắm trong tay vừa đấm vừa xoa.
Hộ Bộ Cừu Linh Chi là thông gia y, tất nhiên cùng y hợp tác, y chỉ cần hạ sức lực lôi kéo Công bộ.
Hình Bộ và Ngự Sử Đài tuy rằng vừa không quản lý tiền bạc cũng không quản lý người, nhưng là bọn họ phụ trách thu xếp người. Án tham nhũng Duyên Châu vẫn còn dư âm chấn động, mà Hoàng đế cũng ở Trường An, đối với trị an Trường An tất nhiên cũng muốn hạ quyết tâm mạnh mẽ sửa trị, ở trong chuyện này Hình Bộ và Đại Lý Tự cùng có tác dụng trọng đại.
Vì nguyên nhân này, chỉ cần Võ Ý Tông đem Hình Bộ và Đại Lý Tự nắm trong tay, như vậy y là có thể một mình nắm lấy quyền lực quyền hành sửa trị toàn bộ cố đô quyền, hoàn toàn đem Dương Phàm gạt bỏ ra bên ngoài. Nhưng Hình Bộ và Đại Lý Tự cùng Dương Phàm luôn luôn đi lại chặt chẽ, lúc này đây người hai nha môn rõ ràng cự tuyệt lời y mời, mà cùng Dương Phàm đi lại với nhau.
Có lẽ điều động những người này khi Võ Tắc Thiên đã được kết quả này, bà cố ý thuyên chuyển những người này, cũng kịp lúc là tạo ra một cục diện: Cân bằng.
Trong lòng của Võ Tắc Thiên, vẫn là tín nhiệm nhất cũng sẵn lòng nhất là trọng dụng người Võ gia huống chi cắt giảm binh quyền của Võ Ý Tông, vậy cũng là một sự trá hình bồi thường.
Quân Như Nhan hơn ba mươi, xuất thân giám sinh Quốc Tử Giám, là một trong ba vị phó hội chủ Giao Long Hội, chủ yếu chịu trách nhiệm trướng vụ và cùng phía chính phủ giao tiếp, quyền bính rất nặng. Nữ nhân này là vợ kế y mới nạp nửa tháng, xuất thân tuy là tiểu gia đình, dung mạo lại cực kỳ xinh đẹp, tính tình cũng dịu dàng, y cực kỳ yêu.
Mới vừa rồi Quân Như Nhan đi đến gặp mặt bang chủ, thương lượng làm thế nào ứng phó với tuyệt đỉnh cao thủ Thuận Tự Môn, y chuẩn bị sáng sớm ngày mai phải vào trong thành đến hỏi thăm Sở tham quân một chút, có liên quan đến một vài nhà quyền quý, nếu không có người phía chính phủ nhúng tay, nữ nhân kia cho dù võ công đánh có giỏi thế nào thì cũng không đáng lo. Không cần nói Giao Long Hội có ba nghìn huynh đệ, cô ta dù giỏi đến mấy cũng không đối phó được ba nghìn người, chi cân dung chút thủ đoạn hạ mê dược đánh hôn mê, có thể khiến nữ nhân kia hết đường.
- Lang quân đã trở về?
Vợ của y từ trong kính nhìn thấy bóng người đi tới, mới vừa cười nói tự nhiên quay đầu lại, đã bị Quân Như Nhan ôm, bế thân thể nhẹ nhàng mềm mại của nàng đặt trên giường.
- Lang quân vừa về đã chỉ muốn làm chuyện xấu hổ kia.
Phu nhân kia đôi mắt quyến rũ sóng sánh, dường như thẹn thùng e sợ nói, Quân Như Nhan đã cười ha hả thả người bổ nhào về phía trước.
Cái bổ nhào về phía trước này, nhưng lại không ôm được thân thể mềm mượt như ngọc kia, thân thể của y toàn bộ treo ở giữa không trung. Một bàn tay to đột ngột xuất hiện bắt được thắt lưng của y. Quân Như Nhan cao bảy thước, lại bổ nhào về phía trước như vậy, người nọ tùy ý một tay lại có thể đem cả người y giữ thăng bằng trên không trung, lực cánh tay thực sự làm kinh người.
Chỉ nghe một âm thanh nam nhân tục tằn với vài phần trào phúng nói móc ý cười nói: - Thật là ngại quá, quấy rầy sự hứng thú của Quân Hội Chủ, Quân Hội chủ có rảnh đi theo tại hạ nói chuyện trước không?
Quân Như Nhan hoảng sợ nghiêng đầu sang chỗ khác, chỉ thấy một đại hán đang vững vàng đứng trên mặt đất, duỗi thẳng cánh tay chộp vào thắt lưng của y, một mắt to sáng ngời có thần. Ba huynh đệ Cổ gia đêm nay đồng thời ra tay, ở một góc ngoại thành Trường An, vì Dương Phàm bày ra này bàn cờ đầu tiên.