S.C.I. Mê Án Tập

Chương 1 : Nghi ngờ

Ngày đăng: 18:43 30/04/20


Nghe Bạch Ngọc Đường nói xong, tất cả mọi người đều lo lắng.



Triền Chiêu tuy rằng là thành viên S.C.I., nhưng dù sao vẫn coi như nhân viên văn chức, hơn nữa vụ án lần này lại khó giải quyết như vậy, nếu đúng là có tổ chức nào đó theo dõi anh, thế thì thật nguy hiểm. Nhưng mọi người vẫn còn cảm thấy nghi ngờ: S.C.I. vừa mới tiếp nhận vụ án, hiện tại có thể nói là sơ bộ còn chưa điều tra được gì, hung thủ tại sao lại muốn ngắm vào Triển Chiêu?



Thấy tất cả mọi người vẻ mặt đều nghiêm trọng, Triển Chiêu cũng không tránh được mà căng thẳng theo, anh hỏi Công Tôn: “Đúng rồi Công Tôn, anh hình như chưa nói xong?”



“A…” Công Tôn lấy lại tinh thần, liếc qua Bạch Ngọc Đường một cái.



Bạch Ngọc Đường gật đầu ý bảo anh tiếp tục.



“Lúc tôi kiểm tra con số phía sau tai Ngô Hạo cùng các thi thể khác, rốt cuộc cũng hiểu được trò hay, cho nên mới nói tên kia cơ bản là biến thái của biến thái!”



Mọi người nghe đến đó, sự chú ý lại lập tức tập trung tới Công Tôn.



“Tất cả mọi người đã ăn qua thịt heo?” Công Tôn không đầu không đuôi hỏi một câu, mọi người trố mắt nhìn nhau.



Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Có ý gì?”



Công Tôn tiếp tục nói: “Mọi người có chú ý thấy, thịt heo sau khi được kiểm tra thường có đóng một con dấu in nổi màu xanh lên da, rửa thế nào cũng không ra không?”



……!……



Nghe Công Tôn nói, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt ghê tởm.



Triển Chiêu cau mày: “Không lẽ…”



“Đúng vậy!” Công Tôn bất đắc dĩ nói, “Tôi đã thẩm tra đối chiếu lại, hoàn toàn giống nhau! Đây là dấu chạm nổi đóng trên thịt heo bằng sắc tố ăn được!”



“Tên này chính xác là biến thái, hắn không lẽ đem người biến thành heo sao?” Vẻ mặt Bạch Ngọc Đường phức tạp.



“Sếp?” Vương Triều đột nhiên đứng lên hét: “Có khi nào hung thủ là tay bán thịt heo không?!”



……



Trương Long nuốt nước miếng: “Không… không thể như thế được.”



Triển Chiêu lắc đầu nói: “Hẳn là không có khả năng! Nhìn hành vi của hung thủ, hắn chắc chắn là người có chứng rối loạn về sự chính xác, yêu cầu sự hoàn mỹ, tính tình cẩn thận, còn bị chứng sạch sẽ.”



Bạch Ngọc Đường cũng gật đầu: “Có lý! Cái này cũng coi như là manh mối đi. Trương Long, ngày mai đi điều tra nơi bán con dấu này và sắc tố. Vương Triều, đi điều tra cửa hàng bán thịt heo vào những trại nuôi heo!”



“…A?” Vương Triều vẻ mặt bất mãn, “Sếp chơi không đẹp…”



Bạch Ngọc Đường trừng mắt anh chàng một cái: “Cho nên mới bảo cậu đi! Cậu nếu có thể chứng minh hung thủ làm nghề giết heo, tôi liền mua cho cậu một cái xe!”



“Thật sự? Sếp! Giữ lời đó!” Vương Triều nói xong, phấn chấn chạy đi.




Triển Chiêu hưng phấn quay đầu: “Ta quả nhiên là thiên tài!”



Bạch Ngọc Đường nhận súng từ tay anh, tháo băng đạn chứa đạn tập bắn ra, “Đó là nhờ thầy dạy giỏi!”



Triển Chiêu lại nâng súng tập bắn lên, “Mắt nhìn về phía trước, ngón tay đè và giữ cò súng, mắt cùng hồng tâm đặt trên một đường thẳng…”



Bắn xong, bốn trúng, hai trượt…



“Chuột bạch!” Triển Chiêu căm giận nói, “Ra là thế! Cậu bắn chính xác như vậy là do cậu có súng tốt!”



“Bắn không trúng với súng thì liên quan gì đến nhau?”



“Đương nhiên là có! Khẩu súng kia nhẹ hơn!”



“Do kiến thức cơ bản của cậu quá kém thì có, lực cánh tay không có! Đã sớm bảo cậu luyện nhiều một chút.”



“Tuyệt đối có liên quan!”



“Không có!”



“Có!”



“Không…!…”



Đang lúc hai người vừa muốn bắt đầu trình diễn màn đấu khẩu quen thuộc mỗi ngày, Bạch Ngọc Đường đột nhiên khựng lại, anh như đang nghĩ tới cái gì đó, miệng lặp đi lặp lại “Có liên quan… không liên quan…”



“Cậu làm sao vậy?” Triển Chiêu quơ tay loạn xạ trước mặt anh, gọi hồn quay về.



“Miêu Nhi, tôi nghĩ đến một chuyện.” Bạch Ngọc Đường buông súng, ngồi lên bàn trước vị trí bắn, “Cậu còn nhớ, chiếc xe bị mất cũng đã nửa tháng trước, S.C.I. thành lập, án mạng nhận cũng chỉ mới vài ngày. Có khi nào chiếc xe muốn tông cậu và án mạng lần này hoàn toàn không quan hệ?”



Triển Chiêu sửng sốt, nghĩ rồi nói: “Chính xác… có thể có khả năng này.”



Bạch Ngọc Đường đột nhiên hỏi: “Chiều nay cậu có lớp phải không?”



“Ừ”



“Tôi sẽ đi với cậu.”



“……?…… Cậu đi đâu?”



Bạch Ngọc Đường đem bao súng chứa khẩu Remington nhét vào tay anh, “Đi đến trường cậu điều tra một chút!”



Remington M10