Show Ân Ái Đều Phải Chết

Chương 215 : Sông sao cuồn cuộn

Ngày đăng: 15:11 19/04/20


Một giờ sáng ở thành Vĩnh An.



Những số liệu ảo hội tụ thành vô số ngọn đèn dầu nho nhỏ, tô điểm cho hàng loạt con phố dài mà vắng vẻ bình yên trong thành chủ. Ánh sáng phát ra lấp lánh sắc màu, lại lập lòe lơ lửng tựa sao sa.



Một nhân vật game nam thuộc môn phái Thiên Lan dùng khinh công xuyên qua tầng không mà tới.



Trên đầu hắn treo ba chữ “Tần Mộ Vũ”, đây chính là ID của nhân vật trong game.



Vào tới khu nông trại ở trong thành chủ, hắn liền hủy khinh công, đi bộ tới trước chỗ ở của mình, bước qua khung cửa có hai con sư tử bằng đá rồi nhảy lên nóc nhà. Giẫm trên những mảnh ngói lưu ly sáng bóng đến mức có thể soi gương, hắn di chuyển về phía một game thủ khác đang ngồi chờ ở đó.



Game thủ chơi nhân vật có ID “Hội Trần” lúc ấy đang ngồi ôm đầu gối, ngơ ngác ngắm trăng ở sát mép mái nhà.



Nhân vật trong game này được thiết kế phi thường chân thật mà cũng vô cùng tinh tế, hoàn toàn không thẹn với khẩu hiệu “Phá vỡ rào cản 2D” mà công ty game tuyên truyền trước khi game được chính thức phát hành. Nhân vật tên Hội Trần kia có khuôn mặt được “nặn” giống với diện mạo ngoài đời của người chơi như đúc, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp lại mang theo vài phần kiêu ngạo bẩm sinh. Thế nhưng giờ phút này, thần thái trên khuôn mặt người nọ lại lộ ra một vẻ bi thương chẳng hiểu vì đâu.



“Bảo bối, rượu mua về rồi.”



Tần Mộ Vũ bỗng nhiên đi tới, ôm lấy Hội Trần từ phía sau, dùng một động tác thân mật mà nhân vật game tuyệt đối không có khả năng thực hiện được, cọ cọ vào vùng gáy của đối phương.



Hội Trần rầu rĩ ừ một tiếng, nói: “Đồ ăn nhắm rượu.”



Tần Mộ Vũ lần lượt lấy từng vật phẩm ra khỏi cái balo vô hạn của game, giọng điệu rất mực ôn nhu: “Muốn ăn cái gì, đều có.”



Thời điểm hai người nói chuyện, thanh âm mà bọn họ phát ra liền bị hệ thống game trung thực mà chuyển hóa thành ký tự, hiển thị ở trong những khung đối thoại phọt ra trên đầu nhân vật giống như tán gẫu bình thường. Khung đối thoại này chỉ xuất hiện vài giây đồng hồ, sau đó sẽ tự nhiên biến mất.



Hội Trần quay đầu nhìn thoáng qua đống vật phẩm kia, lại nói: “Đau vai, xoa bóp đi.”



Tần Mộ Vũ lập tức hí hửng đi qua bóp vai cho hắn.



Hội Trần: “Đấm lưng.”



Tần Mộ Vũ nhanh chóng chuyển sang thao tác đấm lưng, vừa đấm vừa hỏi: “Lực độ thế này được không?”



“Nhẹ chút, em rụng máu kìa.” Tuy rằng giọng điệu của Hội Trần có chút không vui, thế nhưng trên mặt đã không còn biểu cảm bi thương lúc vừa rồi nữa, thậm chí khóe miệng còn mơ hồ ẩn chứa ý cười.



Tần Mộ Vũ lập tức kiểm soát lực độ trên tay để động tác nhẹ nhàng hơn một chút.



Hội Trần xoay người, đem một chân gác lên Tần Mộ Vũ, hất hất hàm: “Bóp chân.”



Tần Mộ Vũ thấp giọng cười, dùng một đôi bàn tay thô ráp vì quanh năm cầm đao nắm kiếm mà xoa bóp bắp chân Hội Trần, cứ thế thẳng một đường mò mẫm lên tới tận đùi, thậm chí hoàn toàn không có ý định sẽ dừng lại. Hội Trần mặt đỏ, đánh vào tay Tần Mộ Vũ một cái: “Chúng ta đang ở bên ngoài đấy.”



“Tại chỗ luôn đi.” Tần Mộ Vũ nhướn cao lông mày, động tác trên tay vẫn không chịu ngừng, “Dù sao người khác cũng chỉ thấy chúng ta dán sát vào một chỗ mà thôi.”
Hội Trần xù lông: “Hệ thống có bệnh à!?”



Có cần phải đem biểu tình truyền tải trung thực lên kênh Tán gẫu cận như thế hay không?



[ Tán gẫu cận ] Tần Mộ Vũ:



Nhìn cái biểu tình háo sắc trên đầu Tần Mộ Vũ, Hội Trần: “…”



Tần Mộ Vũ: “Anh không phải háo sắc mèo, là háo sắc em.”



Hội Trần: “…”



Tần Mộ Vũ: “Khi em ngồi xổm xuống, anh nhìn vào mông em, lập tức muốn…”



[ Tán gẫu cận ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Đệt, có để cho người ta sống hay không, mới sáng ngày ra đã bắt đầu show show show!”



Một nhân vật game tay cầm cung tên từ trên trời giáng xuống, cuối cùng dừng ở trước mặt Hội Trần và Tần Mộ Vũ.



[ Tán gẫu cận ] Tần Mộ Vũ: “Bang chủ, buổi sáng tốt lành.”



[ Tán gẫu cận ] Hội Trần: “Cậu cũng có thể show ân ái với phó bang chủ mà.”



[ Tán gẫu cận ] Bả Tửu Lâm Phong: “Được!”



Một nhân vật game cùng môn phái với Tần Mộ Vũ cũng nhẹ nhàng tiếp đất, đứng ở sau lưng Dẫn Cung Lạc Nguyệt, gõ chữ bày tỏ.



[ Tán gẫu cận ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Được cái cục cớt!”



[ Hệ thống ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt mở quyết đấu với Bả Tửu Lâm Phong.



[ Hệ thống ] Bả Tửu Lâm Phong đánh chết Dẫn Cung Lạc Nguyệt.



[ Bang hội – Báo tử ]Bả Tửu Lâm Phong vật ngã Dẫn Cung Lạc Nguyệt xuống đất, đánh mông một hồi.



Hội Trần hừ lạnh: “… Hai cái tên hết sức ngạo kiều, Mộ Vũ đi thôi, chúng ta mua chút đồ rồi tới thăm Vương bà bà.”



Vương bà bà là NPC nhiệm vụ thăng cấp. Nội dung nhiệm vụ chính là: đứa con trai bất hạnh của bà bị yêu quái ăn thịt, người chơi phải đánh chết yêu quái sau đó mang di vật của con bà trở về, như thế liền coi như hoàn thành.



Tần Mộ Vũ ôn nhu cười, nói: “Được.”