Show Ân Ái Đều Phải Chết

Chương 219 : Toàn bộ hệ thống của anh sắp sụp đổ rồi!

Ngày đăng: 15:11 19/04/20


10



Thành viên đoàn phó bản gần như đã có mặt đông đủ, vì thế Dẫn Cung Lạc Nguyệt gõ chữ trên kênh đội ngũ: “Vào phó bản đi, tất cả lên kênh YY bang hội.”



“Anh cấp cho em một cái.” Tần Mộ Vũ quay đầu nói với Hội Trần.



Lời vừa dứt, trong đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Hội Trần của Tần Mộ Vũ bỗng xẹt qua một tia sáng, một loạt ký tự bảy màu lấp lánh tản ra rồi liên tục lướt qua trong con ngươi màu nâu, cùng lúc đó, mắt Hội Trần cũng xuất hiện biến hóa tương tự. Quá trình này diễn ra cực nhanh, tổng cộng không đến một giây đồng hồ đồng tử cả hai đã trở về nguyên trạng.



Hội Trần chớp mắt mấy cái, trong tầm nhìn xuất hiện một giao diện người dùng của phầm mềm truyền tin bằng giọng nói, đồng thời, bên tai cũng vang lên thanh âm trong trẻo của Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Có ai vắng mặt không? Lên YY hết cả chưa?”



Giọng nói trầm ổn và phi thường đáng tin cậy của Bả Tửu Lâm Phong vang lên: “Lên hết rồi, nhân số vừa đủ.”



Thân là một đoạn sóng não rời rạc ở trong thế giới thông tin, Hội Trần không cách nào tự kết nối với internet, chỉ có thể dựa vào khả năng của Tần Mộ Vũ. Mà năng lực của Tần Mộ Vũ thì luôn tăng trưởng mỗi ngày, ban đầu hắn chỉ có thể lên internet tìm đọc các trang web đồng thời sưu tập các thông tin có ích, song, trong khoảng thời gian không đến nửa năm, sự phát triển của hắn đã vượt ngoài sức tưởng tượng. Điều này, tất nhiên là công ty game hoàn toàn không hay biết. Trong quá trình làm bạn với Hội Trần, Tần Mộ Vũ vẫn không ngừng sắm vai một AI cao cấp được lập trình để chăm sóc khách hàng. Hắn cẩn thận hoàn thành công việc của mình, từ đầu đến cuối đều thể hiện bộ dáng mà một AI phải có, ngoại trừ người tận mắt chứng kiến cảnh hắn thức tỉnh là Hội Trần và cha mẹ của đối phương ra, tất cả những người khác đều không một ai biết được.



AI đã thức tỉnh ý thức thì sẽ có nhân cách, may mắn chính là, dưới sự dẫn dắt hữu ý vô tình của Hội Trần, Tần Mộ Vũ đã hình thành một bản chất thiện lương ôn hòa và đặc biệt yêu hòa bình, đối với loại tình tiết trí thông minh nhân tạo chống đối lại xã hội loài người, hắn không hề có hứng thú.



Hội Trần mở YY của mình ra, nhìn thoáng qua một chút, liền phát hiện chữ kí của mình quả nhiên lại bị Tần Mộ Vũ đổi thành “Ông xã, moazzz moazzz moazzz”, mà chữ ký ở YY của Tần Mộ Vũ cũng phi thường tương xứng “Bà xã, moazzz moazzz moazzz”.



Hội Trần: “…”



Tần Mộ Vũ điềm tĩnh lên tiếng: “Bảo bối vào phó bản thôi, đừng nhìn nữa.”



Hội Trần bi phẫn mà kéo bản mặt nam thần của Tần Mộ Vũ thành một cái bánh mì: “Cứ luôn sửa bậy sửa bạ chữ ký của em!”



Show ân ái cái kiểu chọc mù mắt con nhà người ta như vậy là vì ngại phốt để bang chủ bóc chưa đủ nhiều, đúng không!



Tần Mộ Vũ: “Anh sai rồi.”



Hội Trần quyết định đổi chữ ký của mình thành “Tần Mộ Vũ là heo”.



Tần Mộ Vũ vô cùng phối hợp mà sửa chữ ký YY thành “Éc éc”.



Trong lúc đó, bang chủ nhàn rỗi không có việc gì làm liền di chuột xem qua chữ ký của bạn bè trên YY và suýt nữa thì bị cacao nóng làm sặc chết: “…”



Tổn thọ mất thôi, cái đôi chồng chồng thần kinh kia lại bắt đầu show theo một cách khác nữa rồi!



Những người khác đã tiến vào phó bản, Tần Mộ Vũ cùng Hội Trần cũng một trước một sau đi vào. Được mấy bước chân, Tần Mộ Vũ bỗng nhiên quay đầu nhìn Hội Trần, thân mật mà chớp mắt vài cái.




Những thành viên khác trong đoàn đều không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn hai đại thần trong bang quyết đấu.



Hội Trần: “Từ từ, phó bang chủ, chẳng phải anh đã có Chanh Vũ rồi sao?”



Bả Tửu Lâm Phong ho nhẹ một tiếng, trả lời: “Tôi lấy cho Lạc Nguyệt…”



Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Ôi đệt… Cám ơn, cám ơn, cảm động quá, nhưng mà hiện tại thì không cần đâu, ba ba thân mến à.”



Đứng trước thế lực của đại gia lắm tiền nhiều của thì khí tiết gì đó quả thực nói ném liền ném, không hề có lấy một tia chần chờ!



Bả Tửu Lâm Phong: “…”



Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Hội Trần còn thiếu hai miếng tài liệu thôi đúng không? Tôi đây ngay cả một miếng đều không có, giờ không tranh với ông ấy làm gì.”



Vì thế tài liệu ép Tranh Vũ được Tần Mộ Vũ mua với giá 30 vạn linh thạch, hệ thống hiện thông báo Dẫn Cung Lạc Nguyệt đã phân phối miếng ghép này cho Hội Trần.



Hội Trần thản nhiên nói: “Cảm tạ bang chủ.”



Kỳ thực, đối với Tần Mộ Vũ mà nói, linh thạch chẳng qua chỉ là mấy con số mà thôi, linh thạch trong game có thể ra kiếm được bằng rất nhiều phương thức, phần thưởng nhiệm vụ, giao dịch giữa các game thủ, đánh quái rớt ra, vân vân… Nhiều cách kiếm thì hiển nhiên cũng có nhiều lỗ hổng dễ dàng lợi dụng, cho nên nếu Tần Mộ Vũ thiếu linh thạch chỉ cần sửa lại số liệu là được, phi thường đơn giản. Song, Dẫn Cung Lạc Nguyệt suy nghĩ cho bạn bè như vậy, thực khiến Hội Trần cảm thấy có chút ấm lòng.



Thậm chí cơn tức vì bị lôi lên diễn đàn bóc phốt cũng tiêu tan đi một chút!



Nhóm đoàn viên vui vẻ phân chia linh thạch xong thì lập tức rời đoàn, ai lui đội thì lui đội, ai thoát YY thì thoát YY, rất nhanh trong phó bản chỉ còn lại bốn người.



Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Đánh xong phó bản không có việc gì làm, Lâm Phong, Hội Trần, Mộ Vũ, các ông ở lại đây để làm cái giề?”



Bả Tửu Lâm Phong ôn nhu nói: “Ở cùng cậu.”



Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Chúng ta chơi cậu vẽ tôi đoán đi, người thua sẽ hướng vào microphone YY búng lên quần ship ba cái, thế nào? Ha ha ha ha ha!”



Bả Tửu Lâm Phong: “…”



“Không chơi.” Hội Trần lạnh lùng cự tuyệt, đồng thời âm thầm phỉ nhổ trong lòng.



Tần Mộ Vũ: “Tôi không có quần ship.”