Show Ân Ái Đều Phải Chết
Chương 232 : Lại còn có ba dấu chấm than!
Ngày đăng: 15:11 19/04/20
30
Từ khi phó bang chủ và bang chủ bắt đầu yêu xa, hai người bọn hắn liền biến thành trụ cột ngược cẩu độc thân siêu vững chãi của bang.
Bang chủ đích thực đạt tiêu chuẩn “miệng nói không nhưng thân lại muốn” trong sách giáo khoa vẫn thường đề cập, ngoài mặt tuy không được tự nhiên song trên thực tế mỗi ngày đều show ân ái với phó bang chủ đến quên cả đất trời. Vì thế, từ sáng đến tối toàn bang đều bị bao trùm bởi một mùi vị chua cay mà hai kẻ cuồng yêu mang lại, bang chúng quả thực muốn cắm một cái biển “Độc thân cẩn thận, coi chừng mù mắt” ngay tại lối vào lãnh địa bang.
Tối thứ sáu, Dẫn Cung Lạc Nguyệt chỉ huy đoàn cố định đánh một phó bản 25 người, thời điểm đánh xong con Boss cuối cùng, sau khi phân phát trang bị và linh thạch đã là hơn 11 giờ đêm, đoàn viên đều vội vàng thoát game đi ngủ, chỉ có Tần Mộ Vũ dùng Thao Thiết chở Hội Trần về thành.
Ánh trăng trong game rất đẹp, trong trẻo như sương thanh cao lạnh lùng tựa tuyết, cứ thế rơi đầy trên con đường nhỏ ở trước mặt hai người. Hội Trần ngồi trên lưng tọa kỵ há miệng ngáp dài, nhàn nhã mở YY đảo mắt nhìn thoáng qua một chút, vào lúc chuẩn bị thoát ra lại phát hiện acc YY của bang chủ và phó bang chủ đã chui vào phòng bí mật hú hí rồi…
Tết âm lịch qua đi, phó bang chủ trở về thành thị nơi mình sinh sống, từ đó về sau hai người kia liền cắm mặt trong phòng kín trên YY cả ngày, bất kể sáng hay là tối, ngày hay là đêm.
“Hai người bọn hắn có nhiều chuyện để tám như vậy sao?” Hội Trần nhìn phòng chat khóa mã kia, trong lòng có phần ngạc nhiên mà lẩm bẩm.
Bởi vì Hội Trần và Tần Mộ Vũ đã tiến vào giai đoạn vợ chồng già, chỉ cần “liếc mắt một cái đã biết đối phương đang nghĩ gì”, do đó bình thường bọn hắn gần như không cần lên tiếng!
Tần Mộ Vũ nhẹ ho nhẹ, nói: “Bọn họ không nói chuyện.”
Hội Trần dùng một ánh mắt phi thường phức tạp nhìn Tần Mộ Vũ: “…”
Tần Mộ Vũ dối trá giải thích: “Không phải anh cố ý vào nghe lén, chẳng qua mật mã phòng chat kia quá đơn giản, mới một giây anh đã giải được rồi.”
Ngọn lửa hóng hớt hừng hực thiêu đốt linh hồn, Hội Trần hỏi: “Không nói chuyện vậy thì làm cái chi?”
Phải nỗ lực tích lũy tư liệu sống để mai này đi bóc phốt mới được!
Tần Mộ Vũ cười cười: “Ngủ.”
Hội Trần bình tĩnh xác nhận: “Ngủ theo nghĩa đen?”
Tần Mộ Vũ: “Đúng.”
Tuy bọn hắn không thể hiểu vì sao Hội Trần và Tần Mộ Vũ lại có tình cảm đậm sâu với cái game này như vậy, thế nhưng đây cũng nơi bọn hắn quen biết rồi yêu nhau, cho nên những lúc rảnh rỗi vẫn sẽ online đi dạo, chụp ảnh màn hình, nói chuyện với bọn Hội Trần, Tần Mộ Vũ trong chốc lát, đồng thời thuận tiện quảng cáo về một game online huyền huyễn bối cảnh Tây phương mới chơi. Mỗi lần tán gẫu, bọn hắn đều thúc giục Hội Trần và Tần Mộ Vũ mau nhảy sang ổ bên kia, để cả bọn cùng đi đánh đấu trường như lúc trước.
“Chúng tôi muốn ở lại đây một thời gian nữa.” Đối mặt với sự mời mọc rất đỗi nhiệt tình của Dẫn Cung Lạc Nguyệt, Hội Trần ôn tồn hồi đáp, “Tháng sau đi, lúc ấy chúng tôi sẽ sang game đó tìm các cậu.”
Cơ bản là hắn còn muốn ở lại cái game hoang này để thể nghiệm cảm giác thế giới chỉ có hai người một chút!
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Nói rồi đấy nhé, đến lúc đó ông bái tôi làm sư phụ, Mộ Vũ bái tên kia nhà tôi, bọn tôi sẽ kéo các ông.”
Tần Mộ Vũ: “Được.”
Hội Trần cười khẽ: “Tên kia nhà cậu là cái gì vậy?”
[ Thế giới ] Bả Tửu Lâm Phong: “Ngoan gọi chồng nào.”
[ Thế giới ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “… Anh~~~~~, chúng ta có thể đừng nói trên kênh Thế giới như vậy được không?”
[ Thế giới ] Bả Tửu Lâm Phong: “Dù sao cũng chẳng có ai, mau gọi.”
[ Thế giới ]Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Chồng.”
[ Thế giới ]Bả Tửu Lâm Phong: “Anh yêu em.”
Coi như là tuyên bố với toàn thế giới.
[ Thế giới ] Người qua đường A: “… Gâuuuuuuu.”
Chỉ online ôn lại kỷ niệm xưa một chút thế mà bất ngờ bất ngờ ăn phải một miếng xương chó rồi!?
[ Tán gẫu cận ] Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Đừng đùa nữa, anh dùng Tán gẫu cận cho em ngay!”