Show Ân Ái Đều Phải Chết
Chương 335 : Tôi đột nhiên không muốn đi!
Ngày đăng: 15:11 19/04/20
Lầu 5390 (lâu chủ trả lời): Sau khi bị tôi chèn ép một trận, phó bang chủ không còn thường xuyên gọi bảo bối bảo bối như ngày trước nữa.
Có một ngày, bang chúng tôi mở YY ca hát, toàn thể thành viên bang hội dựa theo một thứ tự được định trước, mỗi người hát một bài, mà người đầu tiên lên sân khấu chính là tôi, vì thế tôi liền hỏi phó bang chủ xem hắn muốn nghe tôi hát bài gì.
Phó bang chủ bày tỏ hắn muốn nghe 《Uy phong đường đường》, bài hát này trước kia vào lúc quyết đấu thua tôi đã hát cho hắn nghe vài lần, sau đó hắn giống như bị nghiện, dù chẳng có việc gì cũng đòi tôi phải hát cho nghe.
(*)Uy phong đường đường: một ca khúc sôi động được trình bày bởi ca sĩ ảo, video clip thì nhảy múa uốn éo rất gợi cảm nha~~~~
Nhưng mà, ngày đó tôi đã lấy một lý do vô cùng đứng đắng đường hoàng: “Tôi vẫn còn là tiểu bảo bối cho nên không biết hát nhạc gợi tình” để mà cự tuyệt, mà còn tận lực biểu diễn một liên khúc những bài hát nhi đồng, từ 《Đếm vịt》 tới 《Tôi yêu Thiên An Môn ở Bắc Kinh》, từ 《Bài ca gia đình》 đến 《Bé con giẫm lên cây nấm》.
Tôi: “Bên dưới cây cầu thật to trước cửa có một đàn vịt con…”
Tôi: “Ba ba của ba ba gọi là gì, ba ba của ba ba là ông nội…”
Phó bang chủ bảo trì trầm mặc và lãnh khốc hết toàn bộ quá trình, một lời cũng không thể thốt ra.
Hát xong, tôi liền giả giọng trẻ em nói: “Bảo bối muốn cài hoa hồng nhỏ.”
Phó bang chủ thở ra một hơi dài thật là dài, nói: “Đừng quậy nữa, về sau tôi sẽ không gọi.”
Mục đích đạt thành, tôi vô cùng sảng khoái.
Bắt đầu từ ngày hôm ấy, phó bang chủ quả nhiên không há mỏ phun lời bỉ ổi nữa, rốt cuộc tôi cũng không cần lo lắng mình sẽ bị bẻ cong thành nhang vòng trừ muỗi nữa rồi…
Chuyên này không nên trách tôi, các bạn thẳng nam đang hóng hớt ở topic này ơi, nếu như các bạn bị một anh chàng có chất giọng đặc biệt từ tính, đặc biệt ôn nhu bám theo sau đít gọi “bảo bối” cả ngày, dần dần các bạn cũng sẽ bắt đầu hoài nghi tính hướng của mình thôi, phải không nào? Đây tuyệt đối là một chuyện rất bình thường!
—————————–
Lầu 5401: Không khỏi tưởng tượng ra cảnh phó bang chủ chuẩn bị đầy đủ khăn giấy chờ nghe bang chủ hát 《Uy phong đường đường》 đồng thời tuốt ống, kết quả bị vịt con trong bài hát làm cho mềm nhũn luôn…
—————————–
Lầu 5408: Lâu chủ, đề nghị không được kéo toàn bộ quần thể thẳng nam xuống nước! Một thẳng nam đi ngang bày tỏ: nghe thằng đàn ông khác gọi anh mày là “bảo bối”, chẳng những anh mày không có xúc động sẽ bị bẻ cong, mà còn muốn tẩn cho hắn một trận tòe mỏ, cảm ơn.
—————————–
Lầu 5426 (lâu chủ trả lời): Tiếp tục nói về chuyện ca hát trên YY.
Ngày đó B hát một ca khúc rất hot gần đây, thực sự chứng minh hắn không phải NPC thành tinh cả đời sinh sống trong game.
Mà S biểu diễn chính là bài nhạc chủ đề 《Thương lãng kiếm phú》của nhân vật Mộ Dung Tử Anh trong 《Tiên kiếm kỳ hiệp truyện 4》. Nói “bài nhạc” tức là “hừ hứ hừ hư hứ hư hư hừ” đó, tôi nói như thế hẳn là các thím đã hình dung ra rồi chứ, tuy rằng nhịp điệu rất êm tai, nhưng mà hát ra ngoài miệng đích thực phi thường kỳ dị…
Sau đó B không chấp nhận, bắt đầu chèn ép S, nói: “Không phải em đã bảo anh học lấy mấy bài hát khác à? Sao mỗi ngày chỉ toàn hát nhạc nền của game hết vậy!”
S thực vô tội trả lời, “Bảo bối, cái này là nhạc chủ đề của nhân vật, không phải nhạc nền đâu.”
B nổi giận: “Khác nhau hả?”
Vừa vào cửa tôi liền nhìn thấy bảy người bọn họ. Vốn dĩ tôi muốn bình tĩnh đi qua, nhưng mà sáu em gái kia vừa nhìn thấy tôi đã bắt đầu hú hét, sau đó đồng loạt nhìn tôi cười cười! Hơn nữa, kiểu cười còn phi thường đặc biệt… vì thế tôi hoảng, bọn họ càng cười tôi càng khẩn trương. Lúc ấy phó bang chủ ngồi ở giữa đám người, đang cúi đầu nghịch di động, vừa nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu nhìn về phía tôi, sau đó ánh mắt của chúng tôi chạm nhau. Phó bang chủ ngoài đời đẹp trai hơn ảnh chụp một chút, lúc cười rộ lên, đôi mắt rất sáng, theo cách diễn tả của các thím thì chính là “trong mắt có sao trời” … nhưng mà trên thực tế, chẳng qua là ánh đèn phản chiếu thôi.
Dù sao thì khi bị phó bang chỉ nhìn rồi cười như vậy, trong lòng tôi tự nhiên cảm thấy có cái gì đó rơi ‘bộp’ một tiếng, hai chân mềm nhũn chỉ thiếu nước quỳ rạp xuống đất mà thôi…
Thành thực mà nói, tôi không quá hiểu cái lý do đã khiến cho mình trở nên như vậy, có thể là tôi quá mức khẩn trương đi. Một trạch nam cả ngày không ra khỏi cửa, các thím cũng biết mà, trường hợp phải đối mặt với nhiều người đương nhiên sẽ hay ngại ngùng hồi hộp.
Tôi cũng mỉm cười đáp lại phó bang chủ, sau đó ngồi xuống chỗ trống duy nhất quanh bàn, chính là vị trí bên cạnh anh ta.
Lúc ấy có một em gái chụp cho tôi và phó bang chủ mỗi người một tấm ảnh, đều là cảnh chúng tôi đang cười tít cả mắt vào, lấy danh nghĩa mĩ miều là “lần đầu gặp mặt” rồi dùng phần mềm ghép ảnh ghép lại với nhau sau đó gửi lên group YY. Trong ảnh, phó bang chủ cười đẹp như một nam thần, mà tôi, đệt mợ, vẻ mặt cứ như một thằng thiểu năng trí tuệ…
Mà chuyện đó nói sau đi, tôi ngồi xuống bên cạnh phó bang chủ, ngây ngô gật gật đầu với anh ta, phó bang chủ cũng mỉm cười gật đầu đáp lại tôi một cái.
Kế tiếp, tôi bắt đầu cúi lấy điện thoại ra xem tin tức trên group YY, những chiến hữu không thể đến off cũng muốn biết tình hình ở chỗ chúng tôi, cho nên vài em gái đang thay phiên tường thuật.
Nhưng mà, tôi vừa ló mặt lên, group liền bùng nổ, mọi người đều trêu chọc tôi và phó bang chủ, hơn nữa hỏa lực chủ yếu đều tập trung lên vấn đề ngoại hình của tôi. Cả đám ngoài nói tôi thụ lòi ra thì chính là bảo tôi siêu thụ. Tôi phản bác mấy câu trên group YY, phó bang chủ cũng lảm nhảm hồi đáp mấy lời. Đúng vào lúc ấy, YY của tôi đột nhiên nhận được một cái thông báo chat mật, tôi mở lên xem thì thấy người nhắn tin chính là phó bang chủ…
Nội dung chat mật nó như thế này: “Moazzz moazzz moazzzz.”
Thoáng cái, lỗ tai tôi nóng bừng, ánh mắt gắt gao nhìn vào màn hình di động, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên.
Tôi lúi húi gõ chữ, trả lời phó bang chủ như sau: “Moazzz moazzz moazzzz cái cục cớt.”
Phó bang chủ: “Moazzz moazzz moazzzz.”
Vì triệt để bó tay cho nên tôi đành phải chuyển đề tài: “Người anh em, chúng ta ngồi ngay cạnh nhau mà còn nói chuyện qua YY, như thế có phải hơi ngu xuẩn hay không vậy?”
Phó bang chủ: “Em đỏ mặt.”
Tôi một bên đổ mồ hôi lạnh một bên gõ chữ: “Bình thường mà, bên ngoài trời lạnh, trong quán lại nóng, lạnh gặp nóng thì đỏ mặt thôi.”
Phó bang chủ: “Anh vẫn luôn nhìn em, em ngẩng đầu lên đi.”
Trong lúc nhất thời, tôi chỉ hận không thể đâm thẳng đầu vào nồi lẩu!
Không khí xấu hổ tột cùng, tôi không biết phó bang chủ muốn làm gì, tóm lại vẫn cứ cảm thấy có gì đó quái quái. May mắn lúc ấy người bán hàng đã mang đồ ăn lên, tôi dứt khoát cất di động, cũng không nhìn sang phó bang chủ, lập tức lên tiếng chào mời mấy em gái xung quanh: “Chúng ta bắt đầu chiến đi, tôi chưa ăn cơm trưa đâu, đói chết.”
Sau đó mọi người liền bắt tay càn quét đồ ăn thức uống trong nồi…
—————————–
Lầu 5980:Ha ha ha ha ngồi ngay bên cạnh còn dùng YY nói chuyện, cảm giác lãng mạn nàm thaoooooooo!
—————————–
Lầu 5993:Lâu chủ bị phó bang chủ liếc mắt một cái đã nhũn chân muốn quỳ xuống đất, chẹp chẹp, thật không biết đến khi lên giường sẽ thẹn thùng tới mức nào đây, *xoa tay chờ cảnh nóng*.