Show Ân Ái Đều Phải Chết
Chương 348 : [Phiên ngoại ngôi thứ ba] – Bang chủ và phó bang chủ (2)
Ngày đăng: 15:11 19/04/20
Thanh âm ái muội mà mềm mại nhẹ nhàng của những nụ hôn phiêu tán trong phòng khách sạn, hai nút áo trên cổ và ngực Bạch Hân bị cởi ra để lộ làn da ôn nhuận trơn bóng như được xoa thêm một lớp mật ong ở dưới ánh đèn vàng. Lăng Phong cắn mút từng tấc da thịt nơi cổ cùng xương quai xanh của cậu, lưu lại rất nhiều dấu hôn đỏ chói sắc tình.
Bạch Hân phập phồng lồng ngực, nhỏ giọng kháng nghị: “Đừng hôn lên cổ như thế, bị người khác nhìn thấy sẽ…”
“Được.” Lăng Phong thuận theo mà gật gật đầu, sau đó cởi quần Bạch Hân ra, nắm lấy hai cổ chân gầy gò bé nhỏ một phen tách rộng.
Cảm giác bộ vị mẫn cảm nhất bị người kịch liệt hôn hôn liếm liếm, Bạch Hân không nhịn được mà bật ra một tiếng hừ nhẹ đầy kìm nén. Cậu muốn né trách loại kích thích quá mức mạnh mẽ này, song hai cẳng chân lại bị bàn tay to lớn của Lăng Phong dễ dàng khống chế khiến cho không cách nào động đậy. Chỉ trong thoáng chốc, trên làn da trắng nõn đã xuất hiện một chuỗi dấu hôn đỏ thẫm.
Lăng Phong vừa lòng mà nheo nheo ánh mắt, chuyên chú ngắm nhìn kiệt tác của mình, nói: “Giờ thì không ai thấy được nữa rồi.”
Bạch Hân nhu thuận “ừ” một tiếng, đáp lời: “Chỉ cho anh thấy thôi.”
Lăng Phong nhe răng cười, đầu lưỡi chậm rãi liếm qua hàm răng của mình: “Thế thì cắn thêm vài dấu răng nữa ở trên mông nhé.”
“Đậu má, miễn đi!” Bạch Hân ra vẻ sợ hãi, nhanh chóng giơ tay che chắn mông mình.
Biểu tình giật mình kinh sợ của cậu khiến cho Lăng Phong phải bật cười, trong đôi con ngươi lúc nào cũng lạnh lùng kia bây giờ ngập đầy tiếu ý. Anh phủ lên thân thể Bạch Hân, chậm rãi hôn xuống từng tấc da thịt trên mình cậu. Bạch Hân khá gầy, song tỉ lệ hình thể vô cùng cân đối, thấp nhưng chân dài lưng ngắn, sau khi lột sạch tất tần tật vẫn mang lại hiệu quả thị giác tương đối cao.
“Có phải đèn sáng quá không?” Bạch Hân bị ánh mắt trắng trợn của người kia nhìn thì cảm thấy cực kỳ xấu hổ, dứt khoát ôm cái mông trần nhảy xuống giường dự định chạy đi tắt đèn, đáng tiếc lại bị Lăng Phong một phen ôm lấy ném lại về giường.
Thế nhưng cậu cũng chưa từ bỏ ý định, vươn tay kéo chăn đắp lên người mình, mặt đỏ tai hồng nói: “Anh có thể đừng dùng ánh mắt ngập đầy sắc dục như thế để nhìn em không!”
“Muốn che à?” Lăng Phong cướp lấy tấm chăn mỏng, thẳng tay ném xuống đất, sau đó tiếp tục dùng ánh mắt như lang như sói của mình để nhìn chằm chằm vào cơ thể Bạch Hân.
Bạch Hân phát xỉu mà giơ tay che chắn cờ hym, cậu có cảm giác mình sắp bị người kia nhìn cho thủng luôn vài lỗ: “Ừm.”
“Là chỗ này à?” Lăng Phong lên tiếng xác nhận.
“Ưm… đúng rồi.” Ánh mắt bình thản như thể không có gì để trông chờ của Bạch Hân nhất thời biến đổi, thoáng chốc bị sắc dục phủ đầy, cậu nói: “Thế mà thực sự có cảm giác, em còn tưởng chỉ có đau với đau thôi chứ…”
“Tiểu ngu ngốc.” Đáy mắt loáng thoáng lóe lên một tia nhu hòa, Lăng Phong dùng góc độc có thể mang lại cảm giác dễ chịu cho Bạch Hân mà bắt đầu công kích.
Hai người rơi vào sóng tình cuồn cuộn, động tác cũng càng lúc càng mãnh liệt điên cuồng hơn, ga giường trắng muốt dưới thân gần như bị chà xát thành một đống nhăn nheo dúm dó. Toàn thân Bạch Hân nổi lên một mảnh ửng hồng nhàn nhạt, đôi mắt xinh đẹp bị ánh đèn chiếu đến lấp lánh long lanh. Xong một lượt, cậu ôm lấy Lăng Phong chủ động trở mình, để bản thân ngồi trên thân người nọ, hai tay nhẹ nhàng ấn ấn từng thớ cơ bụng sắc nét của đối phương, khàn khàn nói: “Em tự động.”
Đã nói sẽ nhún đến mức mặt hồ tĩnh lặng cũng phải dậy sóng cơ mà, xuất quân!
Nhưng mà… một phút đồng hồ sau…
Bạch Hân bị kẹt giữa không trung, không đứng lên mà cũng không ngồi xuống được, phải nói là xấu hổ vô cùng.
Lăng Phong nhìn gương mặt đỏ bừng của cậu, hỏi: “Có phải rất miễn cưỡng hay không?”
Bạch Hân cắn môi, mắt lệ lóng lánh mà oán giận: “Anh cũng quá to rồi đấy!”
Lăng Phong: “…”
Bạch Hân quay đầu nhìn nhìn cái mông của mình, thẳng thắn nói: “Em nhét không vào, mau giúp em một chút đi.”
Nghe được lời ấy, đôi mắt Lăng Phong tối sầm, anh vươn hai tay giữ chặt thắt lưng của Bạch Hân, trong tiếng hét đầy kinh hãi của đối phương dứt khoát đè cậu xuống…