Siêu Cấp Binh Vương
Chương 111 : Mẹ Vợ (2)
Ngày đăng: 10:56 30/04/20
Diệp Khiêm ngữ khí rất trầm thấp, cũng không có khí thế chỉ điểm giang sơn, nhưng lời nói ra để lộ một cổ khí phách. Diệp Khiêm không phải vương giả, không chú ý Vương Đạo, Diệp Khiêm ngược lại càng tôn sùng sự bá đạo."Con có chút nặng lời, bất quá đây cũng là sự thật, a di nói con còn trẻ vô tri cũng tốt, khoa trương ương ngạnh cũng tốt. Trong mắt của con thời gian có thể chứng minh hết thảy, giống như con cùng a di bất quá chỉ gặp mặt một lần, đối với con người của con như thế nào a di cũng không biết, a di làm sao biết con có thích hợp vơi Nhu Nhu hay không?"
"Thời gian có thể chứng minh là không giả, thế nhưng ngươi cần bao lâu để chứng minh mười năm hay hai mươi năm, lúc đó thì còn ý nghĩa gì?" Hứa Mai ngữ khí vẫn như trước, nhưng rõ ràng đã không còn cường thế, "Ngươi tự nhận là Nhu Nhu đối với ngươi mà nói rất trọng yếu, nhưng là các ngươi mới quen được bao lâu? Ngươi lại hiểu rõ Nhu Nhu bao nhiêu? Ngươi biết Nhu Nhu cần gì? Tình yêu tuy trọng yếu, nhưng nếu như không có tiền tài hoặc là quyền lợi làm nền móng thì tình yêu thường thường cũng không chịu nổi một kích."
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, Hứa Mai nói không phải là không có đạo lý, tình yêu không chỉ có đơn giản là tâm linh tương thông, mà còn phải cùng nhau gánh trách nhiệm. Hít một hơi thuốc lá, Diệp Khiêm chậm rãi tựa lưng vào ghế, hỏi: "Vậy các ngươi đã tìm được người trẻ tuổi xứng với Nhu Nhu sao?"
"Có, tin tưởng Nhu Nhu cũng từng đề cập với ngươi a? Đối phương là đệ tử thế gia, nhân phẩm tài hoa đều rất tốt." Hứa Mai hồi đáp.
"Có thật tốt?" Diệp Khiêm truy vấn.
Hứa Mai một hồi ngạc nhiên, không phản bác được, vấn đề này xác thực không tốt trả lời. Nàng chợt phát hiện, nàng nhìn không thấu người trẻ tuổi trước mặt này, hắn cũng không có như người trẻ tuổi thường ở trước mặt mình khúm núm, hoặc là dựa vào giá thế nhà của mình mà cao ngạo không ai bì nổi. Người trẻ tuổi này thủy chung là không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong lúc mơ hồ tản ra một cổ khí phách đậm liệt.
"Nếu tốt sao con gái của a di không thích hắn? Hiển nhiên là không có tốt, chẳng những không có, chỉ sợ lại làm cho con gái của a di đối với hắn sinh ra phản cảm mãnh liệt, nếu không cũng sẽ không cùng các ngươi nói cái gì mà hai năm ước hẹn." Diệp Khiêm nói.
Hứa Mai mày nhíu lại càng sâu, nàng nghe ra trong lời nói của Diệp Khiêm tràn đầy nồng đậm tự tin, đây không phải là loại nói bốc phét tự tin. Diệp Khiêm dang nói rất rõ ràng với nàng, nàng muốn cho hắn dùng thời gian bao lâu để chứng minh bản thân. Đối mặt với Diệp Khiêm, Hứa Mai vậy mà bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác bị thất bại."Còn có nửa năm là hoàn thành hai năm ước hẹn của Nhu Nhu." Hứa Mai trong giọng nói rõ ràng đã không còn cường thế cùng lãnh ngạo.
"Nửa năm?" Diệp Khiêm thì thào một tiếng, khẽ cười nói, "Tuy nhiên thời gian có chút ngắn, bất quá trên cơ bản có lẽ mọi chuyện sẽ ổn, còn lại chỉ là làm gì chắc đó mà thôi." Không giống như là nói chuyện với Hứa Mai, giống như là đang lầm bầm lầu bầu.
Hứa Mai không khỏi hơi sững sờ, trước mắt người trẻ tuổi tựa hồ không đơn giản chỉ là có lòng tin mà thôi, nghe ngữ khí của hắn giống như có lẽ đã đang tiến hành kế hoạch gì đó, hơn nữa còn là một kế hoạch khổng lồ. Hứa Mai đột nhiên cảm giác được, chính mình đối với người trẻ tuổi này hiểu rõ quá ít, người trẻ tuổi này tựa hồ cũng không có đơn giản giống như mặt ngoài nhìn thấy.
"Có tự tin là tốt, bất quá quá tự tin mà nói có thể sẽ cho ngươi ngã càng đau thêm." Hứa Mai thản nhiên nói.
Diệp Khiêm từ chối cho ý kiến nở nụ cười, cũng không nói chuyện, chỉ là lại cầm lấy hộp thuốc trên bàn, từ bên trong rút ra một điếu thuốc. Trên mặt treo một nụ cười tự tin.
"Ồ? Diệp huynh đệ, ngươi ở đây à? Thật đúng là có duyên." Một trung niên nhân đi đến bên người Diệp Khiêm, vừa cười vừa nói, "Ta đang có chuyện muốn tìm ngươi."