Siêu Cấp Binh Vương

Chương 113 : Tai Họa Ngầm

Ngày đăng: 10:56 30/04/20


Trầm ngâm một lát, Vương Bình nói: "Âu Dương Thành tuy vô tội phóng thích, bất quá tin tưởng trong thời gian ngắn hắn cũng không có hành động gì, ở trong quan trường tin tưởng trong thời gian ngắn hắn cũng sẽ không có gây dựng lại được uy tín. Chỉ là, ta lo lắng Âu Dương Thành sẽ không bỏ qua ngươi. Diệp huynh đệ, ngươi về sau cần phải vạn phần cẩn thận ah."



Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Không có việc gì, ta đang chờ hắn đến đây." Giống như kiếm khách quyết đấu, công kích càng nhiều, sơ hở cũng càng nhiều. Diệp Khiêm không lo lắng Âu Dương Thành tìm mình gây phiền toái, bởi vì hắn chỉ cần tìm phiền toái cho mình liền sẽ lộ ra rất nhiều sơ hở, như vậy mình cũng có rất nhiều cơ hội đánh ngược lại hắn. Diệp Khiêm lo lắng chính là Âu Dương Thành từ nay về sau làm con rùa rụt cổ, như vậy mình muốn có cơ hội vặn ngã hắn sẽ khó hơn rất nhiều. Bất quá, Diệp Khiêm minh bạch, người như Âu Dương Thành tuyệt sẽ không dễ dàng nuốt xuống cơn giận kia, không tìm phiền toái cho mình mới là việc lạ.



"Diệp huynh đệ, còn có một việc." Vương Bình dừng một chút, nói tiếp: "Khuya ngày hôm trước Âu Dương Thiên Minh đã vượt ngục, đến nay còn không có tìm được tung tích của hắn. Âu Dương Thiên Minh trước kia từng là cầu nối giữa Âu Dương Thành với xã hội đen, có thể nói Âu Dương Thiên Minh sở dĩ có thể được xưng là một trong tứ công tử thành phố Thượng Hải không hề chỉ là vì có phụ thân là Âu Dương Thành, mà là vì hắn và xã hội đen quan hệ không phải là nông cạn. Âu Dương Thành nếu như tìm ngươi gây phiền toái, thì còn dễ đối phó, dù sao hắn vẫn là phó bí thư thị ủy, cũng phải chú ý một ít ảnh hưởng; thế nhưng Âu Dương Thiên Minh thì khác, hắn hoàn toàn có thể mượn nhờ những thế lực xã hội đen kia đối phó ngươi. Cho nên, Diệp huynh đệ, ngươi đối với Âu Dương Thiên Minh cần phải cẩn thận đề phòng, hắn nhất định sẽ đi tìm ngươi gây phiền toái, ngươi phải đặc biệt coi chừng."



Diệp Khiêm có chút nhíu mày, nói: "Ngục giam thành phố Thượng Hải quản lý kém như vậy sao? Dễ dàng để cho một phạm nhân vượt ngục như vậy? Ở trong đó chỉ sợ cùng Âu Dương Thành thoát không khỏi liên quan a?"



"Cái này ta tự nhiên cũng rỏ ràng, thế nhưng mà người trong hệ thống ngục giam từ trước đến nay đều cùng Âu Dương Thành quan hệ mật thiết, ngay trong ngày Âu Dương Thiên Minh vượt ngục ta liền đi qua ngục giam, có thể nói là căn bản tra không ra một điểm manh mối. Tuy biết rỏ là có quan hệ với Âu Dương Thành, nhưng lại căn bản không có bất luận căn cứ chính xác nào." Vương Bình nói.



Diệp Khiêm mặc dù không có ở trong quan trường lăn lộn qua, bất quá đối với quan trường cũng ít nhiều có chút hiểu rõ, vô luận quan viên nào, đều nhất định có mạng lưới quan hệ của mình. Muốn muốn đối phó một người trong đó, vậy thì phải đối phó với tất cả mọi người trong mạng lưới đó, nếu không cho dù thu thập được người kia, chỉ sợ về sau cũng sẽ gây cho mình rất nhiều phiền toái.
Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm ngược lại ha ha cười nói: "Không nói bọn hắn nữa, ta còn không có chính thức chúc mừng ngươi thăng chúc bí thư thị ủy. Đến, dùng trà thay rượu, mời ngươi một ly."



Vương Bình cũng có chút cười cười, nâng chung trà lên cùng Diệp Khiêm đụng một cái.



Ba người tùy ý trò chuyện một số chủ đề đơn giản, rồi giải tán. Diệp Khiêm nhớ đã lâu không có đi học, tốt xấu gì mình bây giờ cũng là sinh viên, hơn nũa Tần Nguyệt cùng Triệu Nhã cũng đều ở trường, mình cũng có thể thuận tiện đi gặp các nàng, cho các nàng một kinh hỉ.



Sau khi rời khỏi Tương Phi Các, Vương Bình một mình lái xe ly khai, để cho Lí Hạo tiễn Diệp Khiêm một đoạn đường. Từ khi Diệp Khiêm nước, hai người đều riêng phần mình có chuyện muốn làm, Lí Hạo cũng một mực không có cơ hội cùng Diệp Khiêm tâm sự, có thể có cơ hội này đương nhiên là vui vẻ đáp ứng.



Trên đường đến trường học, Diệp Khiêm mở miệng hỏi: "Gần đây có qua thăm lão tía hay không?"