Siêu Cấp Binh Vương
Chương 127 : Diệp Khiêm, Ta Nhìn Lầm Ngươi Rồi!
Ngày đăng: 10:56 30/04/20
Tuy nhiên, sát thủ Thất Sát bởi vì cùng Diệp Khiêm đổ ước thất bại nên rút lui, nhưng cũng đủ để nói rõ đối thủ của Triệu Thiên Hào cũng không đơn giản, điều này cho thấy Triệu Thiên Hào không phải là một thương nhân bình thường. Đương nhiên, sát thủ Thất Sát rút lui, nguyên nhân không chỉ vì cùng Diệp Khiểm đổ ước thất bại, mà trọng yếu là do Triệu Thiên Hào không nằm trong tín điều phải giết của Thất Sát.
Diệp Khiêm âm thầm mắng mình một tiếng, chính mình có lẽ nên sớm nghĩ đến chuyện này mới đúng a.
Nghe được câu hỏi của Diệp Khiêm, Triệu Nhã mờ mịt lắc đầu, nói: "Ta không biết." Xác thực, Triệu Nhã đối với nghiệp vụ của tập đoàn Thiên Nhai hoàn toàn không biết, cũng căn bản không biết phụ thân nàng rốt cuộc làm cái gì, tại trong ấn tượng của nàng, Triệu Thiên Hào chỉ là tổng giám đốc của một xí nghiệp bình thường mà thôi.
"Triệu bá phụ là một vị đường chủ trong Hồng Môn." Tần Nguyệt chậm rãi nói.
Diệp Khiêm hơi sửng sốt, cũng không có biểu hiện quá nhiều kinh ngạc, hoàn toàn chính xác, Triệu Thiên Hào chỉ có thân phận như vậy mọi chuyện mới rỏ ràng."Thành phố Thượng Hải này quả nhiên là nơi phong vân hội tụ." Diệp Khiểm cảm thán nói một tiếng.
Hồ Hội nở nụ cười, nói: "Cách nói phong vân hội tụ không tệ, nhưng cũng là anh hùng mộ. Hiện tại ba xí nghiệp lớn đều ở vào trạng thái quan hệ rất vi diệu, bên ngoài thoạt nhìn tựa hồ gió êm biển lặng, thế nhưng mà ai cũng rỏ ràng, đây chỉ là yên lặng trước khi cơn bão tới, ba xí nghiệp lớn thế nào cũng có một trận chiến. Đương nhiên, đối với những người khác mà nói đây có lẽ là một cơ hội tốt, nhưng cũng là một loại nguy hiểm, ba xí nghiệp lớn một khi toàn diện khai chiến nhất định sẽ làm cho rất nhiều người bị tai bay vạ gió."
Trầm mặc một lát, Tần Nguyệt nói: "Hồng Môn cùng Thanh bang mâu thuẫn đã sắp bùng nổ, cách đây không lâu Chương thúc còn nói, Thanh bang khả năng muốn chính thức hướng Hồng Môn khai chiến." Sau đó ánh mắt chuyển hướng Diệp Khiêm, nói: "Diệp Khiêm, ngươi không phải đối với thân phận của ta rất hiếu kỳ sao? Hôm nay ta nói thiệt cho ngươi biết kỳ thật ta là trưởng nữ của môn chủ Hồng Môn Tần Thiên."
Diệp Khiêm nhún vai, nói: "Điều này cùng ta có quan hệ gì?"
Hồ Hội khẽ chau mày, sắc mặt trở nên có chút khó coi, tức giận đứng lên, nhìn Diệp Khiểm, nói: "Diệp Khiêm, ta nhìn lầm ngươi rồi." Nói xong, cũng không quay đầu lại đi lên lầu.
Diệp Khiểm có chút dở khóc dở cười, dùng ánh mắt vô tội nhìn bóng lưng của Hồ Hội, lẩm bẩm nói: "Vốn chuyện này cùng ta không có nửa xu quan hệ nha." Hoàn toàn chính xác, Diệp Khiêm không phải là anh hùng vì nước vì dân, những chuyện này căn bản không phải chuyện mà hắn lo lắng, chỉ cần không liên quan đến dân tộc tôn nghiêm, dân tộc bị uy hiếp, hắn cũng không thèm đi quản những thế lực ngầm biến thành cái gì.
Triệu Nhã trừng Diệp Khiêm, nói: "Thảm rồi, ngươi làm cho Hội Nhi tỷ tỷ tức giận."
Tần Nguyệt cũng bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Diệp Khiêm, ta biết rỏ ngươi không phải người như vậy."
Diệp Khiêm từ chối cho ý kiến nở một nụ cười. Diệp Khiểm mới lười đi quan tâm những chuyện quốc gia đại sự này, đây cũng không phải là chuyện hắn phải quan tâm. Hắn chỉ quan tâm bảo hộ bằng hữu của mình, thân nhân của mình, chỉ cần bọn hắn không bị tổn thương là được rồi. Về phần những cái gọi là thế lực nước ngoài xâm lấn, Diệp Khiêm căn bản là không để vào mắt.