Siêu Cấp Binh Vương
Chương 170 : Cực Phẩm Khủng Long
Ngày đăng: 10:57 30/04/20
Sau khi tiễn Tần Thiên, Diệp Khiêm cùng tam nữ cũng đều trở về phòng của mình. Diệp Khiêm gọi điện thoại cho Jack, đem chuyện vừa rồi nói đơn giản một lần, cùng với phỏng đoán đối phương là người Hắc Ưng, mục tiêu là mình, để cho Jack mau chóng tra ra địa chỉ của Hắc Ưng.
Có cừu oán tất báo, đây là tác phong trước sau như một của Diệp Khiêm. Người Hắc Ưng cũng dám ám sát mình, nếu như mình không đáp lại chẳng phải là để cho người khác coi thường Nanh Sói sao?
Sau đó Diệp Khiêm lại gọi điện thoại cho Lý Vĩ, hỏi chuyện đã xử lý thế nào. Lý Vĩ trả lời để cho Diệp Khiêm có chút thoả mãn, có Vương Trùng trợ giúp, chuyện mua trang viên rất nhanh sẽ hoàn thành. Còn chuyện Phỉ Thúy cùng Hồng Ngọc của Vương Trùng, Lý Vĩ cũng đã liên hệ với tập đoàn Hạo Thiên, trên cơ bản cũng đã xác định xong.
Diệp Khiêm cũng đem tình huống thành phố Thượng Hải nói đơn giản, để cho Lý Vĩ xử lý xong chuyện bên kia thì mau chóng chạy tới. Lý Vĩ tự nhiên là vui vẻ đáp ứng, tiểu tử này cho tới bây giờ đều là người không an phận, tuyệt đối không chịu được sinh hoạt nhàn hạ. Nói đơn giản, Lý Vĩ chính là loại người hận thiên hạ không đại loạn.
Có Hồng Môn cùng Nanh Sói đồng thời điều tra địa chỉ của Hắc Ưng, tin tưởng rất nhanh sẽ có kết quả. Hắc Ưng, đối với Nanh Sói mà nói chỉ là một tổ chức bình thường mà thôi, huống chi hiện tại lại đang ở Hoa Hạ, Hắc Ưng hoàn toàn mất đi ưu thế của mình, cho nên Diệp Khiêm đối với Hắc Ưng cũng không phải rất để ý, ngược lại để cho hắn để ý chính là tập đoàn Phi Tường. Lần trước tập đoàn Phi Tuồng mời sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp, lần này lại là lính đánh thuê Hắc Ưng, chỉ sợ sát thủ Thất Sát lần trước cũng là do tập đoàn Phi Tường mời đến; từ tình hình như vậy xem ra, tập đoàn Phi Tường tuy không giống Thanh bang cùng Hồng Môn có nhiều thành viên, nhưng là thế lực không thể khinh thường.
Ám Dạ Hoa Bách Hợp là tổ chức sát thủ đến từ Nhật Bản, bên trong thành viên đại đa số đều là người Nhật Bản, Diệp Khiêm cảm thấy tập đoàn Phi Tường cùng thế lực Nhật Bản có liên hệ mật thiết. Bất quá, đây cũng chỉ là suy đoán mà thôi, Diệp Khiêm cũng không dám xác định.
Bảo an mờ mịt nhìn Diệp Khiêm, biết rõ hắn khẳng định không phải nhân viên công tác tại bệnh viện, tiếp nhận thuốc lá nói: "Ngươi không biết a, đây là lão nương của chủ nhiệm bệnh viện chúng ta. Lão công của nàng là Thẩm Nguyên chủ nhiệm bệnh viện của chúng ta, lâu lâu lão nương sẽ đến bệnh viện làm ầm ĩ một phen. Ai, kỳ thật cũng không thể trách Thẩm chủ nhiệm hái hoa ngắt cỏ, ở cùng phụ nữ như vậy, không sinh ra tâm lý biến thái cũng đã không tệ rồi."
Diệp Khiêm nở nụ cười, nói: "Thẩm Nguyên ở bệnh viện rất phong lưu sao?"
"Đương nhiên a, ỷ vào mình là chủ nhiệm bệnh viện, không biết lừa bao nhiêu tiểu hộ sĩ. Không có biện pháp, ai kêu nhân gia có quyền thế, những tiểu hộ sĩ cũng đều cam tâm tình nguyện." Bảo an thở dài nói. Trong nội tâm rõ ràng có chút tức giận bất bình a, chính mình mặc dù không nói tuổi trẻ tài cao, nhưng là tối thiểu cũng có công việc chính thức? Hơn nữa, bộ dáng lớn lên cũng không xấu, thế nhưng mà những tiểu hộ sĩ này tình nguyện hướng giường của Thẩm Nguyên leo lên, cũng không cùng hắn nói yêu thương, làm cho nội tâm hắn biệt khuất ah.
"Theo như ngươi nói như vậy, Thẩm chủ nhiệm của các ngươi có lẽ không đến mức bị vợ quản nghiêm a, lão bà của hắn đến bệnh viện náo, hắn mặc kệ sao?" Diệp Khiêm tiếp tục hỏi.
"Hắn dám sao?" Bảo an nói, "Kỳ thật hắn có thể ngồi trên vị trí chủ nhiệm bệnh viện cũng là công lao của lão bà hắn, đừng nhìn lão nương kia lớn lên xấu xí, thế nhưng mà nàng có ca ca rất có tiền a, tập đoàn Phi Tường ngươi biết không?" Thấy Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, bảo an lại nói tiếp: "Ca ca của nàng là chủ tịch tập đoàn Phi Tường Đặng Phi Tường. Đặng Phi Tường là người nào? Ở thành phố Thượng Hải cũng là nhân vật số một số hai a, bao nhiêu quan viên nhìn thấy hắn đều muốn cúi đầu khom lưng, nếu như không vì vậy Thẩm Nguyên làm sao có thể ngồi trên vị trí chủ nhiệm bệnh viện? Ngươi nói, hắn dám đắc tội lão nương của hắn sao? Ai, lúc nào ta mới có thể cấu kết với một phú bà quyền thế, bà nội nó, xấu một chút thì sao, dù sao tắt đèn đều giống nhau, nếu được thì lão tử đỡ phải phấn đấu vài thập niên."