Siêu Cấp Binh Vương

Chương 182 : Mẹ Con Như Thế

Ngày đăng: 10:57 30/04/20


Sáng sớm hôm sau, Diệp Khiêm rất cẩn thận giúp Lâm Nhu Nhu thu thập hành trang. Diệp Khiêm không ngừng dặn dò cái này dặn dò cái kia. Lâm Nhu Nhu ở một bên cười trộm không thôi, nàng cảm giác bộ dáng này của Diệp Khiêm quả thực đáng yêu cực kỳ.



"Ngẫm lại, xem còn có cái gì quên mang không." Diệp Khiêm sau khi đem bộ y phục cuối cùng bỏ vào túi du lịch, quay đầu hỏi.



"Không có." Lâm Nhu Nhu nói.



"Vậy thì đi thôi!" Diệp Khiêm đi tới nhấc túi du lịch lên, mỉm cười kéo tay Lâm Nhu Nhu hướng dưới lầu đi đến.



Để cho hai người không ngờ chính là, lúc bọn họ đi xuống lầu, đã có một chiếc xe con đậu dưới lầu, một phụ nữ trung niên toàn thân để lộ ra khí chất cao quý lịch sự và tao nhã quay cửa kính xe xuống, nhìn hai người, nói: "Lên xe."



Diệp Khiêm có chút buồn bực, có chút sửng sốt, bất quá cũng không có tỏ vẻ gì, ánh mắt rơi vào trên người Lâm Nhu Nhu, đợi quyết định của nàng.



Lâm Nhu Nhu hiển nhiên cũng rất giật mình, bất quá càng kinh ngạc không phải vì sao phụ nữ trung niên lại ở chỗ này, kinh ngạc chính là vị phụ nữ trung niên thấy nàng cùng Diệp Khiêm từ trên lầu đi xuống, làm cho mặt nàng không khỏi hiển hiện một vòng ửng đỏ. Dừng một chút, Lâm Nhu Nhu tiến lên mở cửa xe.



Diệp Khiêm rất tự nhiên đi đến sau xe, sau khi mở ra thùng xe đem túi du lịch bỏ vào.




"Vậy sao?" Hứa Mai biểu lộ rất bình thản, nhưng mà trong lòng nổi lên một tia cảm động. Nàng không phải là người giỏi biểu đạt nội tâm của mình, cho nên nàng chưa bao giờ sẽ đem mặt nhu nhược của mình biểu lộ ra cho Lâm Nhu Nhu thấy, chính vì cách làm của nàng như thế, nên giữa nàng và Lâm Nhu Nhu không thể trò chuyện tâm sự với nhau.



Lâm Nhu Nhu rất muốn nói một tiếng "Mụ mụ, I love you" hoặc các lời nói yêu thương, nhưng mà lúc đối mặt với Hứa Mai, lời muốn nói đến bên miệng lại không biết nên nói như thế nào, cuối cùng lại chỉ đành nuốt trở về.



Diệp Khiêm không khỏi có chút thở dài, mẹ con này thật đúng là có ý tứ. Xem ra mình không thể giúp được cái gì.



"Diệp Khiêm, đừng quên lời ngươi đã nói, ta hi vọng ngươi không có làm ra chuyện gì khác người." Hứa Mai ngữ khí nghiêm túc nói.



Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, hắn tự nhiên minh bạch ý tứ trong lời nói của Hứa Mai, mình ở trước mặt nàng đã từng nói qua, sẽ không dễ dàng chiếm đoạt thân thể của Lâm Nhu Nhu. Đoán chừng Hứa Mai mới vừa rồi chứng kiến mình cùng Lâm Nhu Nhu từ trên lầu đi xuống tối, biết tối hôm qua hai người ở cùng một chỗ, cho nên trong nội tâm có chút hoài nghi."A di yên tâm đi, con nói được là làm được." Diệp Khiêm nói.



Hứa Mai thoả mãn gật đầu, nàng tin tưởng lời nói của Diệp Khiêm. Kỳ thật không tin thì có biện pháp nào, nếu như muốn phát sinh, thì chuyện đã sớm xãy ra, mình muốn ngăn cản cũng không kịp.



Lâm Nhu Nhu kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, không hiểu bọn hắn đang nói cái gì, phảng phất còn có bí mật gì giấu nàng. Bất quá Lâm Nhu Nhu biết rõ, bí mật này nhất định có liên quan đến mình.