Siêu Cấp Binh Vương

Chương 195 : Nửa Đời Chìm Nổi

Ngày đăng: 10:57 30/04/20


"Đến đây, ngồi đi!" Trần Phù Sinh vỗ vỗ giường, khẽ cười nói.



Diệp Khiêm không nói gì, đi đến bên cạnh giường ngồi xuống, ánh mắt nhìn Trần Phù Sinh, lẳng lặng lắng nghe. Hắn biết rõ, đối với Trần Phù Sinh lúc này mà nói, cần không phải là một bằng hữu nói chuyện với nhau, mà là cần một đối tượng để hắn có thể thổ lộ hết tâm sự bản thân.



"Đã rất lâu chưa cùng người khác trò chuyện rồi, lúc này ta cũng không có tâm tình trò chuyện, ta chỉ muốn tìm một người ngồi nghe ta thổ lộ tâm sự của ta mà thôi. Hôm nay ta thật may mắn, thời khắc cuối cùng của cuộc đời ta có thể gặp ngươi. Diệp Khiêm, lần đầu tiên ta trông thấy ngươi ta cảm thấy rất quen thuộc, có một loại cảm giác rất thân thiết. Nữ nhi của ta có lẽ cũng lớn như vậy đi?" Lúc nhắc đến con gái, trong mắt Trần Phù Sinh hiện lên sự quyến luyến không muốn xa rời, cùng áy náy thật sâu.



Diệp Khiêm cũng không có nói gì, hắn nhìn ra, con gái của Trần Phù Sinh cũng không ở bên cạnh hắn, nếu không hắn đã không có vẻ mặt như thế.



"Nhà ta đời đời đều là nông dân, tuy trải qua cuộc sống bán mặt cho đất bán lưng cho trời, nhưng cũng không chết đói, vẫn có thể sống tiếp mặc dù cuộc sống khó khăn khổ sở. Bên trong tiểu sơn thôn vắng vẻ, mỗi người trẻ tuổi đều có ý nghĩ sẽ đi ra ngoài làm, sau đó sẽ thành người thành công trên con đường sự nghiệp để làm rạng rỡ tổ tông. Nhưng mà, đối với những người nông dân đó mà nói, những chuyện này so với đi lên trời còn khó hơn, đã có rất nhiều người đi ra ngoài, rồi lại biến thành một đám sa sút tinh thần trở về, vẫn như cũ côi cút cả đời, hai bàn tay trắng. Vì vậy, mọi người liền đem hi vọng ký thác vào việc học, hy vọng có thể có người nào đó sẽ đi ra khỏi sơn thôn này; thế nhưng mà, nào có dễ dàng như vậy, chất lượng dạy học chênh lệch là một nguyên nhân, trọng yếu hơn là căn bản không đủ sức trả học phí đắt đỏ, tiểu hài tử muốn đến trường đều phải trèo đèo lội suối hơn mười dặm đường mới có thể tới trường học, ăn là khoai lang bánh ngô, uống là nước suối trên núi chảy xuống. Bất quá, mặc dù như thế, mọi người cũng không có buông tha hy vọng. Người, dù sao cũng phải có mộng tưởng, đã không có mộng tưởng thì người chẳng qua là một cái xác không hồn mà thôi."



"Ta là sinh viên đầu tiên của thôn, đại học Nam Kinh, ha ha. Không nghĩ tới a? Ta còn là một sinh viên đại học. Ta còn nhớ rõ ngày ta rời khỏi thôn, các hương thân đốt pháo vui vẻ đưa tiễn, học phí cũng là người trong thôn gom góp lại cho ta, tuy vẫn không đủ, nhưng lại đại biểu sự mong chờ của bọn hắn đối với ta. Ta biết rõ, bọn hắn mong mỏi ta có thể mang mọi người thoát khỏi nghèo khó vươn lên làm giàu. Thế nhưng mà một sinh viên đại học thì có thể làm được cái gì? Ngươi nói những thôn dân này là ngu muội? Bi ai? Hay là buồn cười? Ta không biết, đời này ta không ít lần phong quang, nhưng ta lại thủy chung cảm thấy năm đó được các thôn dân đưa tiễn ở cửa thôn, là lần phong quang nhất của đời ta. Ta biết rõ, ta vĩnh viễn thiếu nợ bọn hắn."
Diệp Khiêm không khỏi chấn động, mình bất quá chỉ cùng hắn lần thứ nhất gặp mặt mà thôi, hắn lại muốn đem giang sơn mà hắn vất vả cả đời đánh đổi giao cho mình. Diệp Khiêm có chút khiếp sợ.



Trần Phù Sinh ha ha nở nụ cười, nói: "Ngươi đừng có suy nghĩ nhiều, ta không có ý tứ gì đâu. Những năm này ta đã thực hiện lời hứa của mình, đem người trong thôn chúng ta toàn bộ đều dẫn ra ngoài, để cho bọn hắn không phải lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền. Nhưng là, ta hi vọng người có thể giúp ta giữ vững lời hứa hẹn này. Tuy ta không biết thân phận cùng lai lịch của ngươi, nhưng là ta có thể từ trên người của ngươi cảm giác được, ngươi cũng giống như ta là người tuân thủ chữ tín, ngươi giúp ta chứ?"



"Diệp Khiêm, ngươi nguyện ý giúp ta sao?" Trần Phù Sinh lại hỏi.



Đối với Trần Phù Sinh, Diệp Khiêm là bội phục, là sùng kính. Hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm gật gật đầu, nói: "Ta đáp ứng ngươi."



Trần Phù Sinh lộ ra bộ dáng tươi cười, tảng đá trong lòng rốt cục cũng an tâm hạ xuống. Nhân sinh là một hồi đánh bạc, tuy hắn đối với Diệp Khiêm cũng không phải rất hiểu rõ, nhưng mà, hắn có thể trên người Diệp Khiêm cảm giác được tính chấp nhất cùng kiên trì giống hắn, hắn tin tưởng Diệp Khiêm sẽ giúp hắn giữ vững lời hứa.