Siêu Cấp Binh Vương
Chương 214 : Tam Hùng Gặp Mặt, Hồng Môn Yến (1)
Ngày đăng: 10:57 30/04/20
Trên đường rất ồn ào, Diệp Khiêm tự nhiên không có nghe thấy Chu Mậu cùng Vương Vũ đối thoại. Tuy nhiên mỗi lần cùng Vương Vũ gặp mặt, cơ hồ đều không có chuyện tốt lành gì; nhưng đối với nha đầu kia, Diệp Khiêm đánh giá nàng cương trực công chính, rất có tinh thần trọng nghĩa.
Vì sợ Vương Vũ chịu thiệt, Diệp Khiêm xuống xe đi tới.
Lúc trông thấy Diệp Khiêm, Vương Vũ cũng không khỏi sửng sốt, không biết cái này có tính là hữu duyên hay không, mỗi lần mình muốn đem hắn quên đi, thì hắn lại xuất hiện trước mặt mình, câu dẫn ra đủ loại hồi ức trước kia. Chẳng lẽ cái này gọi là nghiệt?
"Sao vậy? Không biết ta là ai à?" Diệp Khiêm cố ý trêu chọc nói, tránh cho không khí xấu hổ cứng ngắc.
Vương Vũ trợn tròn mắt, nói: "Ngươi như thế nào cũng ở nơi đây?"
"Duyên phận, ha ha." Diệp Khiêm nói, "Ngươi không sao chớ?"
"Không có việc gì, chỉ là xe bị hư rồi." Vương Vũ lắc đầu, nói, "Hắn chạy sai còn muốn ta bồi thường, người Nam Kinh không nói đạo lý sao."
"Cũng đừng quơ đũa cả nắm." Diệp Khiêm ha ha vừa cười vừa nói. Sau đó gật gật đầu, ánh mắt chuyển hướng Chu Mậu, liếc mắt nhìn hắn, nói: "Chu công tử, có thể cho ta mặt mũi hay không, chuyện cứ như vậy là được rồi?" Diệp Khiêm cũng không phải e ngại tập đoàn tập đoàn Chu thị, cũng không phải e ngại Chu Mậu, chỉ là Diệp Khiêm cảm thấy hiện tại là lúc mấu chốt, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cũng không cần cùng Chu thiện thành kẻ thù. Mọi thứ cũng không thể quá cấp tiến.
Chu Mậu hiển nhiên là không ngờ rằng một tên cảnh sát giao thông dám nói chuyện với tự mình như vậy, trong nội tâm phẫn nộ, cảm giác mặt mũi của mình bị ném đi. Hung hăng tát cảnh sát giao thông một bạt tai, cảnh sát giao thông nhất thời không phòng bị, bị Chu Mậu đánh trúng có chút chóng mặt. "Con mẹ nó, a miêu a cẩu cũng dám cùng lão tử hung hăng càn quấy, muốn chết hả." Chu Mậu tức giận mắng một câu. Ánh mắt chuyển hướng Diệp Khiêm, cao thấp nhìn lướt qua, mặt mũi tràn đầy khinh thường, nói: "Cho ngươi mặt mũi? Ngươi có bao nhiêu mặt mũi?"
"Chu công tử, ngươi là đại nhân vật, làm gì phải so đo những chuyện nhỏ nhặt này?" Diệp Khiêm vẻ mặt lạnh nhạt, không quan tâm hơn thua.
Dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vụ, Diệp Khiêm trực tiếp đi tới phòng Tô Kiến Quân đã đặt trước. Chỉ thấy bên trong có mấy trung niên nam tử đang ngồi ngay ngắn, Tô Kiến Quân, Chu Thiện, Cố Minh Hùng cũng ngồi ở trong đó. Diệp Khiêm không có bao nhiêu kinh ngạc, chuyện Cố Minh Hùng phản bội hắn đã biết rõ, người bên cạnh hắn bị Diệp Khiêm mua chuộc sớm đã đem chuyện hắn phản bội nói cho Diệp Khiêm, Cố Minh Hùng dĩ nhiên đem sản nghiệp của mình bán cho Tô Kiến Quân cùng Chu Thiện, hơn nữa còn trở thành thủ hạ của bọn họ.
Bốn người đang ngồi xung quanh một cái bàn trong phòng, chỉ chừa lại một vị trí đưa lưng về phía cửa ra vào. Diệp Khiêm vẻ mặt bình tĩnh, lạnh nhạt đi tới, khóe miệng có bộ dáng tươi cười, nói: "Tô lão bản, không có ý tứ, người trẻ tuổi ham ngủ, không nghĩ tới lại ngủ quên mất, lại để cho nhị vị đợi lâu."
Ăn miếng trả miếng, trả lại câu nói tối hôm qua của Tô Kiến Quân, làm cho Tô Kiến Quân sững sờ nói không ra lời. Diệp Khiêm trực tiếp đi đến vị trí ngồi xuống, lạnh lùng quét Cố Minh Hùng, khiến hắn toàn thân run rẩy, vậy mà không tự giác lại đứng lên.
Trước mặt có một bộ bàn uống trà, trà đã ngâm vào nước, nóng hôi hổi. Diệp Khiêm không chút khách khí nâng chung trà lên uống một hơi cạn sạch, chậc chậc một chút, nói: "Trà ngon, trà ngon, Tô lão bản, Chu lão bản rất có nhã hứng nha."
"Diệp Khiêm, ngươi là người bận rộn, ta cùng lão Tô thì rất rảnh rỗi ah." Chu Thiện nói, "Nếu như không hẹn ngươi đi ra gặp mặt, sợ sau này chúng ta cũng không biết người có hình dạng như thế nào."
Diệp Khiêm dùng lão bản để gọi, mà Chu Thiện lại gọi thẳng tên của Diệp Khiêm, rõ ràng cố ý làm thấp Diệp Khiêm. Diệp Khiêm nhíu mày, lập tức lại giãn ra, khôi phục vẻ mặt tươi cười, nói: "Chu lão bản ngươi đây đang tâng bốc quá lời, ta thật có chút kinh sợ ah."
"Đừng pha trò nữa, Diệp huynh đệ là người sảng khoái, lão Chu, ngươi có việc cứ nói thẳng a." Khẩu Phật tâm xà Tô Kiến Quân nói.
Dừng một chút, Chu thiện nói: "Lần này ta cùng lão Tô là theo Minh Hùng đến, hắn tìm ngươi có chút việc."
Nói xong liền nhìn sang Cố Minh Hùng. Cố Minh Hùng bộ dáng kinh sợ, hắn vốn tưởng rằng có Tô kiến Quân cùng Chu Thiện đi cùng, đêm nay sẽ có cảm giác thượng vị giả, chế ngạo một phen Diệp Khiêm, lại không nghĩ đến Diệp Khiêm từ đầu đến cuối cũng không có để hắn vào mắt, trong nội tâm khó tránh khỏi có chút tức giận.