Siêu Cấp Binh Vương

Chương 245 : Tiểu Tam

Ngày đăng: 10:57 30/04/20


Chó ngao Tây Tạng sức sống rất ương ngạnh, bị Ngô Hoán Phong một đao đâm vào cổ họng, nó vẫn còn có thể giãy dụa. Nhưng mà, đối mặt với Ngô Hoán Phong thì mạng của của chó ngao Tây Tạng tất nhiên sẽ không còn. Sự hung hãn của Ngô Hoán Phong có đôi khi Diệp Khiêm cũng phải sợ hãi, tiểu tử này đã từng một mình đối mặt đàn sói, lại vẫn có thể hoàn hảo ly khai. Tuy trên người vết thương chồng chất, thế nhưng mà đám sói đều phải bỏ ra một cái giá thật lớn.



Mặc dù cho sói căn bản không phải là đối thủ của chó ngao Tây Tạng, nhưng mà một đàn sói thì lực công kích so với một con chó ngao Tây Tạng sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều. Người có thể từ trong bầy sói còn sống đi ra, lúc đối mặt một con chó ngao Tây Tạng tự nhiên không có bất kỳ sợ hãi cùng kinh hoảng.



Lúc dao găm trong tay đâm vào cổ họng chó ngao Tây Tạng, tay của Ngô Hoán Phong hung hăng đập vào đầu của chó ngao Tây Tạng. Có chút giống Võ Tòng giết hổ trên đồi Cảnh Dương, chó ngao Tây Tạng ngã trên mặt đất, sự hung mãnh trong ánh mắt dần trôi qua, toàn thân run rẩy vài cái sau đó nhắm hai mắt lại.



Nữ tử trẻ tuổi trông thấy một màn này, kinh hãi quát to một tiếng, cũng không phải bởi vì nàng thương chó ngao Tây Tạng mà nang nuôi dưỡng bị giết, mà là hình ảnh huyết tinh làm cho nàng cảm giác hai người trước mặt rất đáng sợ. Hoảng sợ nhìn hai nam tử trước mặt, nữ tử trẻ tuổi run rẩy nói: "Ngươi... Các ngươi là người nào?"



Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói: "Từ Oánh Trân, Từ tiểu thư đúng không? Chúng ta có chút việc muốn thương lượng với ngươi một chút, không biết Từ tiểu thư có thời gian rãnh không?"



Diệp Khiêm mặc dù nói rất khách khí, nhưng Từ Oánh Trân biết rõ chuyện này căn bản không cho phép mình cự tuyệt, sau khi có chút sửng sốt, Từ Oánh Trân nói: "Vào nhà rồi nói sau." Loại thời điểm này, nàng chỉ có thể cố gắng hết sức để cho cảm xúc của mình ổn định lại, tìm cơ hội gọi điện thoại báo động, tuyệt không thể mạo hiểm la to, đối mặt hai tên cuồng đồ, Từ Oánh Trân vẫn còn thập phần trấn định.



Đối với sự trấn định của Từ Oánh Trân, Diệp Khiêm cũng không khỏi có chút sửng sốt, xem ra nữ nhân này ngược lại có chút thủ đoạn cùng phách lực. Có chút nở nụ cười, Diệp Khiêm cất bước đi theo, Ngô Hoán Phong đứng lên, xoa xoa vết máu trên tay, đi theo vào.



Trong biệt thự trang hoàng rất mới, có lẽ vừa lắp đặt thiết bị không có bao lâu, bố trí vô cùng ấm áp. Diệp Khiêm âm thầm nở nụ cười, xem ra Tưởng Chính Nghĩa cũng rất biết hưởng thụ.



"Các ngươi uống chút gì không? Ta đi lấy cho các ngươi." Từ Oánh Trân nói. Trong nội tâm âm thầm nghĩ, mượn cơ hội này báo động.
Từ Oánh Trân cắn răng, nói: "Tốt, ta đáp ứng hợp tác với ngươi. Bất quá..." Từ Oánh Trân muốn nói lại thôi, hiển nhiên là vừa rồi bị hành động của Ngô Hoán Phong dọa, không dám nói.



Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, hắn hiểu được ý tứ của Từ Oánh Trân, đơn giản là muốn chỗ tốt nha. Chuyện này cũng là chuyện đương nhiên. Có chút nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi hợp tác, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Ngươi nói cái giá đi."



"Ta không cần tiền!" Từ Oánh Trân nói.



Diệp Khiêm có chút sửng sốt, tò mò hỏi: "Ah? Vậy ngươi cần gì?"



"Nghe nói sản nghiệp của Diệp tiên sinh có rất nhiều chỗ ăn chơi, ta muốn đi vào công tác. Làm tiểu tam nhất thời không thể là cả đời, ta cũng phải vì sinh hoạt về sau của ta cân nhắc. Diệp tiên sinh ngươi cảm thấy như thế nào?" Từ Oánh Trân nói.



"Không có vấn đề. Ta cho ngươi chức vụ phó quản lý một khu ăn chơi, Từ tiểu thư hài lòng không?" Diệp Khiêm khẽ cười nói. Kỳ thật, thu mua Từ Oánh Trân chỉ là một phương diện, một phương diện khác Diệp Khiêm cũng nhìn trúng nữ nhân này không đơn giản, tin tưởng nàng chỉ cần lăn lộn thêm vài năm, nói không chừng sẽ là trợ thủ tốt của mình. Đương nhiên, đối với Từ Oánh Trân, Diệp Khiêm có rất nhiều biện pháp đem nàng khống chế trong lòng bàn tay của mình, cũng không sợ nàng có tâm tư khác.



Từ Oánh Trân hiển nhiên là có chút giật mình không thôi, nàng vốn cũng chỉ là muốn làm nhân viên, lại không ngờ Diệp Khiêm vậy mà hào phóng như vậy, cho nàng chức vụ phó quản lý. Đây chính là chuyện tốt, thành phố Nam Kinh có không biết có bao nhiêu sinh viên đại học muốn vào đi, cũng không có khả năng. "Cảm ơn Diệp tiên sinh, cám ơn Diệp tiên sinh." Từ Oánh Trân mừng rỡ nói.



"Không cần khách khí, đây là ngươi nên được." Diệp Khiêm nói, "Ta chưa bao giờ bạc đãi người một nhà, đợi sau khi giải quyết chuyên này, ngươi khả thể trực tiếp đi tìm Ngu quản lý, hắn sẽ an bài cho ngươi." Vừa nói Diệp Khiêm vừa viết xuống một số điện thoại, nói tiếp: "Ta sẽ nói cùng Ngu quản lý chuyện của ngươi, hắn là người phụ trách quản lý tất cả sản nghiệp giải trí, hi vọng về sau các ngươi có thể hảo hảo hợp tác."